Chương 42: (Vô Đề)

Bữa tiệc dê nướng kéo dài trong ba tiếng đồng hồ. Trong nửa tiếng cả con dê nướng đã bị đám học sinh cấp ba chia nhau gần hết, nếu không nhờ em gái lớp trưởng tri kỉ, cố ý để lại cho mấy thầy cô một ít thịt dê, e rằng Địch Trung Hải chỉ có thể dựa vào canh lòng dê và bánh mì để cứu đói.

Phần lớn học sinh đăng kí tham gia chơi xuân đều thích náo nhiệt, chia xong thịt dê lập tức vây quanh lửa trại nói cười rôm rả và chơi trò chơi. Lục Hoang Chi và Triệu Dã Tức đều là người mang độ tồn tại rất cao, mọi người phát hiện hai người không ở đây bèn hỏi nhau bọn họ đâu rồi, cuối cùng nghe thấy Địch Trung Hải trả lời.

Địch Trung Hải cũng không biết tình hình cụ thể, vì không để cho học sinh lo lắng, hắn nói: "Thầy Triệu leo núi mệt, cơ thể không thoải mái, đã về phòng nghỉ ngơi trước rồi."

Trình Hoài Hưng nói: "Leo ngọn núi nhỏ thôi mà cũng mệt, Omega yếu đuối vãi."

"Cậu bớt xỉa xói lại đi," Kỳ Huyên đang chơi game, lên tiếng nhưng không ngẩng đầu lên, "Lần trước cậu còn vật tay thua tôi."

Mấy bạn nữ bên cạnh đều bật cười. Trình Hoài Hưng nóng mặt: "Đó đã là chuyện khi nào rồi, lúc đó cậu vẫn là một người bình thường."

"Bây giờ tôi vẫn là người bình thường, đm cậu mới là thằng không bình thường đó."

Em gái lớp trưởng chen ngang: "Vậy Lục Hoang Chi đâu, cậu ấy cũng về phòng trước sao?"

Kỳ Huyên nói: "Có lẽ cậu ta đi tìm thầy Triệu."

Trong lòng Trình Hoài Hưng lộp bộp một tiếng, "Sao cậu biết?"

"Lục Hoang Chi tìm tôi mượn chìa khóa phòng, tôi và thầy Triệu ở chung một phòng."

Alpha cát mèo lên tiếng: "Lục Hoang Chi là một Alpha, đi vào phòng của Omega có phải không hay lắm không."

Địch Trung Hải vội nói: "Bọn họ đang học tập."

Mấy cậu con trai hai mặt nhìn nhau.

Địch Trung Hải căng da đầu giải thích: "Lục Hoang Chi học hóa không giỏi, thầy Triệu giúp cậu ấy học bổ túc."

Giang Mặc Dư mờ mịt: "Nhưng em nhớ hồi thi tháng Lục Hoang Chi còn đạt điểm tối đa môn hóa mà."

Địch Trung Hải cười gượng: "Giỏi rồi phải giỏi nữa chứ sao."

Lúc này một bạn nữ đề nghị chơi nói thật hay mạo hiểm, đề tài này bèn bị gạt sang một bên.

Địch Trung Hải nhân cơ hội nhìn vào wechat, vẫn không nhận được hồi âm của Lục Hoang Chi hay Triệu Dã Tức. Hai người kia biến mất đã ba tiếng rồi, rốt cuộc đang làm gì đây.

Trình Hoài Hưng không chút hứng thú với trò chơi cũ mèm này, hắn đứng dậy nói: "Tôi về phòng."

Alpha cát mèo ở cùng hắn cũng đứng lên theo: "Tớ và cậu về chung."

Phòng hai người ở tầng ba, chung một tầng với Triệu Dã Tức. Sau khi đi vào thang máy, Alpha cát mèo nói: "Sao thầy Triệu lại đột nhiên không thoải mái, có phải kỳ động dục đến rồi không, cho nên ngay cả thuốc ngăn mùi mới không ngăn được pheromone của thầy ấy?"

Trình Hoài Hưng sửng sốt: "Đúng vậy, sao tôi lại không nghĩ tới."

"Omega đến kỳ động dục phải đưa đến bệnh viện nhỉ. Chẳng lẽ Lục Hoang Chi đi đến bệnh viện chung với thầy ấy?"

Trình Hoài Hưng nghĩ nghĩ, nói: "Đi xem sẽ biết."

Bọn họ đi đến cửa phòng Triệu Dã Tức, vừa muốn gõ cửa, cửa đã bị mở ra từ bên trong.

Trên người Lục Hoang Chi vẫn là bộ đồng phục thể dục lúc ban ngày, tóc trên trán bị mồ hôi thấm ướt, y như vừa đánh xong một trận bóng rổ vậy. Nhìn thấy bọn họ, Lục Hoang Chi nhíu mày, "Có chuyện gì?"

Trình Hoài Hưng và Alpha cát mèo nhìn nhau, trông thấy trong mắt đối phương cũng có mối nghi ngờ giống mình —— sao cả người Lục Hoang Chi toàn là mùi pheromone của Triệu Dã Tức vậy?

Trình Hoài Hưng nói: "Triệu Dã Tức có ở trong phòng không? Tôi tìm thầy ấy."

"Cậu nói cậu tìm ai?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!