Chương 41: (Vô Đề)

Triệu Dã Tức vẫn không thôi nhớ đến con dê nướng, vốn không có ý định ngủ. Vào lúc tắm, một lượng lớn thuốc ngăn mùi trên cơ thể anh bị rửa trôi, pheromone Chi Chi Đào Đào lập tức tràn ra, thậm chí còn át cả mùi sữa tắm và dầu gội.

Trong phòng tắm tràn ngập hơi nước, không biết có phải là do nhiệt độ nước quá cao hay không mà Triệu Dã Tức cảm thấy nhiệt độ cơ thể anh cũng dần dần tăng lên, nơi tuyến thể bị hơi nước hun phát nóng, trong đầu mơ mơ màng màng.

Triệu Dã Tức lo rằng tắm thêm nữa thì anh sẽ ngất mất, vội vã qua loa lau khô cơ thể, mặc đại một bộ quần áo, muốn chạy nhanh ra ngoài hít thở không khí mới mẻ.

Nhưng khi ra khỏi nhà tắm, triệu chứng của anh vẫn là không thuyên giảm. Triệu Dã Tức không để tâm đến quả đầu ước sũng, trực tiếp ngã xuống trên giường.

Anh không thể ngủ thiếp đi, cứ mãi lâm vào trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh. Chợt nghe thấy tiếng điện thoại reo lên, muốn ngồi dậy nhưng không ngồi nổi, y như bị bóng đè lên giường vậy. Mãi cho đến ngửi thấy mùi hương bưởi nho quen thuộc anh mới miễn cưỡng tỉnh táo.

Anh chắc chắn rằng mình đã phát tình rồi. Anh không biết tại sao kỳ mẫn cảm lại đến trước thời hạn, nhưng hiện tại không phải lúc để suy nghĩ về vấn đề này.

Anh muốn pheromone Lục Hoang Chi.

Lấy sức lực của anh vốn không thể kéo được Lục Hoang Chi, vậy mà anh vẫn thuận lợi túm Lục Hoang Chi lên giường. Đây chẳng lẽ là sức mạnh tiềm ẩn của Omega trong kỳ mẫn cảm?

Lục Hoang Chi đã đánh dấu tạm thời anh ở rất nhiều nơi, hôm nay bọn họ sắp mở khóa thêm một bản đồ mới.

Dưới ánh đèn vàng ấm áp, hai người dán vào nhau cách một lớp chăn. Lục Hoang Chi không hoàn toàn đặt trọng lượng cơ thể lên người Triệu Dã Tức, chỉ đè hờ lên anh, hai tay chống sang hai bên.

Lục Hoang Chi rũ mắt nhìn Omega mềm mại ngọt ngào, nói: "Muốn em đánh dấu anh?"

"Ừm" Triệu Dã Tức kéo cổ áo xuống, tự giác trở mình, vội vã nói, "Cắn tôi một cái."

"Em muốn vào trong chăn cắn."

Triệu Dã Tức bị pheromone Lục Hoang Chi làm choáng váng không biết phương hướng, chui vào chăn thôi có chuyện gì to tát. "Ok, cậu nhanh lên là được."

Được sự đồng ý của Omega, Lục Hoang Chi hoàn toàn không thèm giả bộ thân sĩ, lập tức xốc chiếc chăn vướng bận lên.

Trong chăn rất ấm áp, là nhiệt độ cơ thể Triệu Dã Tức, lại còn nồng mùi Chi Chi Đào Đào.

Lục Hoang Chi không chậm trễ một giây, cắn một phát lên sau cổ Triệu Dã Tức.

Triệu Dã Tức trợn to hai mắt.

Anh thật sự rất thích bưởi nho á, chẳng lẽ đời trước anh là một cây bưởi nho sao?

Phòng Triệu Dã Tức nằm ở tầng 3, cửa sổ đối diện ngoài sân, nghe kĩ còn có thể nghe thấy tiếng học sinh nói chuyện. Nhưng Triệu Dã Tức không nghe kĩ nổi, ngoại trừ tiếng hít thở và tiếng tim đập của Lục Hoang Chi, anh chẳng nghe thấy gì nữa cả.

Hô hấp Lục Hoang Chi vừa nặng nề vừa loạn xạ, ở trong chăn như phóng đại bên tai Triệu Dã Tức.

Đàn em Lục không bình tĩnh lắm nha, Triệu Dã Tức mơ mơ màng màng nghĩ.

Lục Hoang Chi đã đánh dấu tạm thời anh rất nhiều lần, hoàn toàn không thiếu kinh nghiệm. Nhưng hôm nay đánh dấu anh như một người mới vậy, tựa như đã nhẫn nại một thời gian dài rốt cuộc cũng xông ra, hoàn toàn không cho anh thời gian thích ứng.

Sau khi hoàn thành đánh dấu tạm thời, Lục Hoang Chi vẫn chưa thỏa mãn, cậu nâng cơ thể lên, trong mắt ửng đỏ.

Cậu ăn được Chi Chi Đào Đào rồi, tuy rằng chỉ có một ngụm nho nhỏ, nhưng đối với người bị đói lâu như cậu mà nói, một ngụm thì một ngụm vậy.

Không bị đuổi xuống giường, Lục Hoang Chi nghiêng người nằm xuống, ôm Triệu Dã Tức vào trong lòng ngực. Triệu Dã Tức không từ chối cái ôm đượm mùi bưởi nho, anh rúc vào trong ngực Lục Hoang Chi, gò má nóng bỏng nghe rõ tiếng tim đập cực nhanh của đối phương.

Một lát sau, Triệu Dã Tức lấy lại tinh thần sau khi đánh dấu tạm thời, giật giật cơ thể, nhưng chợt cảm nhận được gì đó rồi đột ngột dừng lại.

"Lục Hoang Chi."

"Hửm?"

"Hình như cậu," Triệu Dã Tức nhỏ giọng nói, "Hình như... sai sai á."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!