Chương 12: (Vô Đề)

Có một đôi ba mẹ chỉ số thông minh cao, từ nhỏ đến lớn Triệu Dã Tức đều là học bá, vẫn luôn là tuyển thủ có thiên phú, không cần cực khổ chút nào đã đạt được thành tích không tồi. Nhưng anh vẫn không ngờ tới, anh đọc sách hai mươi năm, thế mà ngày làm việc đầu tiên đã trải nghiệm được thế nào là học sinh kém, hơn nữa là trải nghiệm cực kỳ kém.

Sang chấn qua đi, Triệu Dã Tức cố gắng tìm cho mình chỗ đứng: "Bộ Thuần Trai mới nói một câu mà cậu đã đoán ra được nguyên nhân bọn họ cãi nhau, còn nói như đúng rồi, sao cậu biết được quan điểm của mỗi người hộ? Nhất định là giáo sư Lương đã nói với cậu trước đó —— a, bên trong có quỷ."

Lục Hoang Chi nhún nhún vai, "Chỉ cần biết rõ phương thức tư duy của họ thì rất dễ đưa ra kết luận."

Triệu Dã Tức muốn nói lại thôi, nhưng không nói được, cuối cùng bực bội nói: "Được rồi được rồi, biết cậu cừ rồi. Vị tiếp theo."

Bộ Thuần Trai nói: "Hiện tại việc cấp bách của bộ phận điều tra xã hội là xác định có nên công khai giới tính thứ hai hay không, quy tắc công khai phải như thế nào. Mỗi người trong bộ phận đều phải viết một bài luận văn, chuẩn bị PPT trình bày quan điểm của bản thân, nói trắng ra là xếp thành hàng, chọn một cái đùi để ôm giữa giáo sư Lương dịu dàng săn sóc và giáo sư Quan lạnh lùng mặt vô cảm."

Triệu Dã Tức hỏi: "Vậy anh chọn ai?"

"Đương nhiên tôi chọn giáo sư Quan rồi." Bộ Thuần Trai từng bước dẫn dắt "Các cậu nghĩ lại xem, phía trên vẫn luôn nhấn mạnh phân hóa không phải bệnh, nếu không phải bệnh, tại sao còn phải che che giấu giấu? Quan điểm chủ yếu cho rằng Alpha và Omega là hai loại giới tính, bạn bè của tôi, công ty tuyển nhân viên, fans theo đuổi idol, ngay cả đối phương là giới tính gì cũng không biết sao?

Tôi muốn rằng, giới tính thứ hai không chỉ phải công khai, còn phải ghi lên thẻ căn cước!"

Bộ Thuần Trai nói xong, vẻ mặt chờ mong nhìn Triệu Dã Tức và Lục Hoang Chi, ý muốn nói "mau tán thành với tôi đi".

Lục Hoang Chi hỏi: "Năm nay anh bao nhiêu tuổi?"

Bộ Thuần Trai không biết tại sao Lục Hoang Chi đột nhiên hỏi chuyện này "34, sao vậy?"

Lục Hoang Chi nói: "Vậy xác suất phân hóa của anh rất nhỏ."

Bộ Thuần Trai nhìn về phía Triệu Dã Tức xin giúp đỡ. Triệu Dã Tức nói: "Ý của cậu ấy là anh là người bình thường, đương nhiên anh muốn biết người bên cạnh ai là Alpha, ai là Omega. Việc anh vừa nói là điều kiện tiên quyết, nhận thức phổ biến trên xã hội rằng giới tính thứ hai chỉ là giới tính mà thôi. Hiển nhiên, dư luận hiện nay vẫn cách rất xa với trạng thái này."

Bộ Thuần Trai không thể tin "Vậy cậu muốn đứng về phía giáo sư Lương? Giáo sư Quan chính là thầy hướng dẫn của cậu!"

Triệu Dã Tức né tránh ánh mắt: "Nhưng tôi vẫn chưa nói gì mà."

"Đầu tiên phải tìm hiểu kỹ càng quy luật của hai giới tính Alpha và Omega, tranh luận điều này thật sự quá sớm." Lục Hoang Chi nói, "Giáo sư Quan và giáo sư Lương chắc chắn cũng biết điều này."

Triệu Dã Tức hỏi: "Bọn họ biết nhưng tại sao còn ầm ĩ?"

Lục Hoang Chi thờ ơ nói: "Có lẽ họ không tìm được chuyện gì khác để cãi nhau chăng."

Triệu Dã Tức loáng thoáng hiểu được ý của Lục Hoang Chi. "Vậy chúng ta có cần viết luận văn không?"

"Viết đi, luận đề này rất thú vị." Lục Hoang Chi đăm chiêu một lát "Tốt nhất cùng lúc tiến hành một chuyến điều tra nghiên cứu xã hội nho nhỏ."

Bộ Thuần Trai nói: "Tư liệu của bộ phận và bản ghi chép của các họp trước do tôi chỉnh sửa, chờ lát nữa tôi đưa cho mấy cậu, mấy cậu có thể xem trước."

Triệu Dã Tức đắm chìm trong tư liệu, từ đầu đến cuối không dứt ra được. Đến giờ cơm trưa, Bộ Thuần Trai tìm hai vị đồng nghiệp mới đi ăn cơm chung. Lục Hoang Chi ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Dã Tức. Triệu Dã Tức nhìn chằm chằm máy tính, hết sức chăm chú đến mức giữa lông mày cũng nhíu lại.

Lục Hoang Chi nói: "Anh đi trước đi."

Bộ Thuần Trai hơi chần chừ "Được rồi, các cậu cũng nhanh lên nhé."

Bộ Thuần Trai đi rồi, Lục Hoang Chi gọi Triệu Dã Tức một tiếng, Triệu Dã Tức không nghe thấy. Lục Hoang Chi vòng đến sau ghế của anh, trực tiếp xoay ghế dựa 180 độ.

Một giây trước Triệu Dã Tức còn nghiêm túc làm việc, giây tiếp theo mặt Lục Hoang Chi đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Lục Hoang Chi chống hai tay lên tay vịn, cong người xuống nói với Triệu Dã Tức: "Ăn cơm."

Triệu Dã Tức nhìn thấy khuyên tai màu bạc trên tai trái và gọng kính trên mũi Lục Hoang Chi, buột miệng thốt ra: "Cậu bị cận thị?"

"Không có." Lục Hoang Chi nói "Nhìn màn hình máy tính văn phòng không thoải mái. Nghe nói mắt kính này có thể chống ánh sáng xanh."

Triệu Dã Tức khinh thường: "IQ thấp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!