Lục lão phu nhân năm nay đã 78 tuổi, chân cẳng đi đứng không tiện, trong người còn có chứng bệnh Alzheimer tương đối nghiêm trọng.
Tuy rằng tuổi già sức khỏe cũng yếu hơn, nhưng tâm thái của bà lại giống như ánh mặt trời, hơn nữa còn được bảo dưỡng chăm sóc, trạng thái tinh thần rất không tồi.
Ban đầu Lục Chấn Nam muốn mời bạn bè thân thích tới đây, để làm một bữa tiệc sinh nhật long trọng cho người mẹ cao tuổi của mình, địa điểm cũng đã chọn xong, là ở trong một khách sạn 5 sao xa hoa tại thành phố B.
Nhưng mà Lục lão phu nhân nhất quyết không đồng ý.
Đối mặt với một đám người không quen biết, phải nghe bọn họ chúc phúc và tặng quà không biết là thật lòng hay giả vờ, Lục lão phu nhân cảm thấy còn không bằng ở nhà quây quầy bên con cháu.
Lúc đẩy cánh cửa lớn kia ra, Tư Ngữ nở ra một nụ cười xán lạn nhất, bước một bước nhanh chóng xông lên, ôm Lục lão phu nhân, vừa hôn vào cái trán che kín là nếp nhăn vừa nói: "Sinh nhật vui vẻ nha bà nội! Chúc bà mỗi ngày đều vui vẻ, luôn khỏe mạnh và sống lâu trăm tuổi!"
Đôi mắt Lục lão phu nhân cũng cười đến mức giống như là một đường chỉ, rõ ràng trong lòng rất chờ mong, ngoài miệng lại oán trách nói: "Chỉ là sinh nhật mà thôi, cũng không phải là chuyện gì lớn, bà không muốn chậm trễ việc đóng phim của con, Tịch Tịch lại nói là muốn đi đón con trở về.
Thật là."
Lồng ngực Tư Ngữ căng thẳng, theo bản năng nhìn qua chỗ người nào đó, lúc chạm vào đôi mắt thanh lãnh không gợn sóng kia, lại làm bộ lơ đãng nhìn ra nơi khác.
Lục Tịch không phải nhắn tin WeChat cho nàng nói là bà nội yêu cầu mới đi đón nàng sao? Như thế nào nghe ý tứ của bà nội, giống như là người nào đó tự mình chủ động đi đến thành phố điện ảnh tìm nàng?
Đây là....! Đang muốn làm lành với nàng?
Nếu là làm lành, vì sao trên đường một câu cũng không nói với nàng?
Bỗng nhiên nhớ tới trước lúc vào cửa, người nào đó lạnh mặt cự tuyệt yêu cầu nắm tay với nàng, còn lạnh như băng nói không thân với nàng, trong lòng Tư Ngữ bỗng dưng trầm xuống, cảm thấy mình thật là tự mình đa tình.
Hẳn là bà nội muốn nàng trở về nhưng lại ngượng ngùng thừa nhận, cố ý nói là Lục Tịch chủ động đi đón nàng, mục đích là vì để tác hợp hai người các nàng đi.
Hôm nay là sinh nhật bà nội, không cần phải suy nghĩ những chuyện không vui.
Tư Ngữ áp xuống những cảm xúc làm mình không thoải mái, hơi định thần, lại khôi phục bộ dáng tươi cười đầy mặt, nhìn Lục lão phu nhân nói: "Sinh nhật của bà, chuyện quan trọng như vậy, cho dù bị đạo diễn mắng con cũng phải trở về."
Lúc đang nói chuyện, Lục Vi hấp tấp mà từ lầu hai lao xuống dưới, cố ý bỏ qua Tư Ngữ ở một bên, móc món quà đã chuẩn bị tốt ra đặt vào trong lòng Lục lão phu nhân, nói: "Bà nội sinh nhật vui vẻ!"
Lục Tịch cũng lấy món quà đã chuẩn bị tốt ra, ôn hòa nói: "Bà nội, đây là quà mà con cùng Tư Ngữ chọn lựa vì bà, hy vọng bà thích."
Tư Ngữ phối hợp với lời nói dối của cô, mỉm cười hoàn mỹ.
Lục lão phu nhân yêu thích không buông tay, cười tủm tỉm nói: "Chỉ cần là quà các con mua, bà đều thích."
Phân đoạn tặng quà kết thúc, Lục Chấn Nam để bảo mẫu bưng đồ ăn lên.
Tay nghề của đầu bếp Lục gia mời có thể so sánh với đầu bếp khách sạn 5 sao, làm ra một bàn thức ăn vô cùng phong phú.
Lục lão phu nhân không thích mấy thứ như bánh sinh nhật này, trước khi ăn cơm, ngữ khí thành kính mà nói ra nguyện vọng ngày sinh nhật: "Hy vọng một nhà chúng ta vĩnh viễn luôn tốt tốt đẹp đẹp, hy vọng Kiều Kiều, Tịch Tịch, Vi Vi, còn có sự nghiệp của Chấn Nam sẽ luôn hài lòng.
Cuối cùng, hy vọng Kiều Kiều cùng Tịch Tịch, hai người các con tương thân tương ái vĩnh viễn không rời xa nhau.
Tới, người một nhà chúng ta làm một ly!"
Lúc giơ ly đồ uống lên, Tư Ngữ tự giễu mà nghĩ thầm: Nguyện vọng cuối cùng của bà sợ là không thực hiện được.
Con cháu quây quần ở bên cạnh, người một nhà nhìn qua rất hoà thuận vui vẻ, sinh nhật năm nay, Lục lão phu nhân thật sự vô cùng hạnh phúc.
Một bữa cơm ăn hơn hai tiếng, sắc trời đã tối.
Ngày mai Tư Ngữ cùng Lục Vi còn phải dậy sớm đến đoàn phim đóng phim.
Lần trước Tư Ngữ đi đến thành phố H đóng phim, Lục lão phu nhân đã lưu luyến không rời không muốn nàng đi, lúc này đây địa điểm quay phim cũng cách nhà rất gần, bà tương đối yên tâm, không có giữ lại các nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!