Nhìn Tư Ngữ xoay người, thấy nàng cũng không quay đầu lại, bước chân nặng nề bước lên lầu hai, cuối cùng còn nghe được "Rầm" một tiếng đóng cửa thật mạnh, Lục Tịch: "...."
Sao lại có cảm giác nàng đóng cửa như để hả giận?
Nói là xem TV, thật ra mọi lúc Triệu a di đều chú ý đến bên bàn ăn này, đột nhiên có một tiếng vang thật lớn vang lên, sợ tới mức giật mình một cái rồi ngẩng đầu nhìn nhìn trên lầu, lại quay đầu nhìn Lục Tịch đứng ở bên bàn ăn cau mày không nói gì, bưng bát cơm lại gần: "Lục tiểu thư."
"A di." Lục Tịch thu hồi ánh mắt ở trên cánh cửa phòng đang đóng chặt, chần chờ một lát, nói: "Cô ấy làm sao vậy?"
Triệu a di còn do dự có nên lắm miệng hay không, nghe cô chủ động hỏi như thế, vội nói: "Sau khi Tư tiểu thư từ công ty trở về liền rầu rĩ không vui, trước lúc tôi chuẩn bị làm cơm chiều, tôi hỏi cô ấy là hỏi cô xem cô có trở về ăn cơm không, cô ấy nói...."
"Nói cái gì?"
"Nói nhìn thấy cô liền khó chịu."
"...." Cô đã chọc nàng chỗ nào?
Triệu a di nhiều chuyện hỏi: "Lục tiểu thư, các cô có phải đang cãi nhau hay không?"
"Không có."
"Vậy thật kỳ lạ." Triệu a di nhớ lại giọng điệu và vẻ mặt lúc trước của Tư Ngữ khi nhắc đến Lục Tịch, hỏi dò: "Có phải cô đã làm cái gì khiến cô ấy không vui không?"
Không vui?
Cho nên, vừa rồi Tư Ngữ làm lơ cô, một tiếng "Hừ" kia là bởi vì đang giận dỗi?
Lục Tịch bừng tỉnh.
Cả một ngày cô đều ở công ty làm việc, có thể làm ra chuyện gì khiến Tư Ngữ không vui? Lục Tịch theo bản năng muốn phủ nhận, đột nhiên nhớ tới chuyện buổi sáng cô gọi Tư Ngữ vào văn phòng, Tư Ngữ to gan lớn mật ngồi trên đùi cô câu dẫn cô, im lặng.
Lúc đùa giỡn cô thì cười đến mức giống như yêu tinh, lúc rời đi, sắc mặt của Tư Ngữ hình như có chút khó coi.
Chẳng lẽ là bởi vì chuyện này?
Lục Tịch càng buồn bực, người bị đùa giỡn chính là cô, người tức giận cũng nên là cô, làm "đăng đồ tử" Tư Ngữ dựa vào cái gì mà tức giận?
Triệu a di thấy nếp uốn giữa mày của cô càng ngày càng sâu, mím môi không nói một lời, cho là cô đang thừa nhận, Triệu a di không dám can thiệp vào chuyện tình cảm giữa hai người quá nhiều, sau khi cân nhắc nói: "Lục tiểu thư, cô nói nhiều thêm vài câu mềm mỏng, hoặc là mua quà tặng gì đó đưa cho cô ấy, tôi tin Tư tiểu thư rất mau sẽ phải nguôi giận.
Phụ nữ sao, đều là muốn được dỗ dành."
"A di bảo tôi đi dỗ dành cô ấy?" Lục Tịch tưởng mình nghe lầm.
Thời gian Triệu a di tiếp xúc với Lục Tịch không nhiều lắm, không hiểu biết rõ tính cách của cô, mỉm cười nói: "Thích một người sao, chính là phải ngẫu nhiên sủng sủng dỗ dành một chút, không phải là chuyện gì mất mặt."
Trong mắt Lục Tịch hiện lên một mạt dị sắc không dễ phát hiện, nói: "A di, tôi nghĩ a di có khả năng hiểu lầm.
Lúc trước tôi cùng cô ấy có hợp đồng hôn nhân, là quan hệ hợp tác, tôi với cô ấy...."
Cô muốn nói cô với Tư Ngữ không có cảm giác, nghĩ lại thì cảm thấy không ổn, lại sửa lời nói: "Tôi chỉ là đang thực hiện theo hợp đồng, đối với cô ấy chưa từng có bất kỳ ý nghĩ vượt ngoài quan hệ hợp tác nào.
Tôi hiện tại không chán ghét cô ấy, nhưng cũng không có nghĩa là tôi thích cô ấy."
Đến đây làm đã được hai năm, Triệu a di đã sớm biết giữa các nàng chỉ là quan hệ liên hôn, nhưng mà vẫn kinh ngạc không thôi: "Cô không thích Tư tiểu thư?"
Lục Tịch không cần nghĩ ngợi liền gật đầu.
Miệng của Triệu a di há thành hình chữ O, giây tiếp theo khôi phục lại khuôn mặt nghiêm túc, nói: "Lục tiểu thư, cô đừng trách tôi một người ngoài xen vào việc của người khác, cô nói cô không thích Tư tiểu thư, tôi không tin."
"....! Vì sao không tin?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!