Bốn bảo an nâng ra ngoài, còn ở công ty đi lại một vòng?
Thật sự xem nàng là đồ ngốc Lục Vi dễ lừa như vậy sao?
Lần cuối cùng Tư Ngữ thu được tình báo của Lưu Mỹ Mỹ nhắn tới kia, là về một thư ký kêu là Trương Mạn Ni đi câu dẫn Lục Tịch.
Sau đó nàng kéo Lưu Mỹ Mỹ vào sổ đen, tất nhiên tình báo cũng sẽ bị chặt đứt, nên không biết tiếp theo đó có người không sợ chết nào lại đi câu dẫn Lục Tịch hay không.
Ký hợp đồng với Quang Ảnh cũng đã được năm tháng, Tư Ngữ mỗi lần tới công ty đều có thể nghe được một ít bát quái về Lục Tịch.
Thí dụ như: Một nhân viên mới tới không biết Lục tổng, cho rằng Lục tổng là một minh tinh nào đó nên chạy tới muốn ký tên; Tiểu ca ca đưa chuyển phát nhanh ở đường lớn ngẫu nhiên gặp được Lục tổng, bị mỹ mạo kinh người của Lục tổng hấp dẫn làm cho quên mất cả việc nhìn đường đụng vào trên cửa; Quang Ảnh không có thang máy chuyên dụng cho tổng tài, mỗi lần có thể đứng chung cùng với Lục tổng, nhóm nhân viên đều sung sướng đến phát khóc; hợp đồng tuyển thư ký cho tổng tài có một phần điều khoản, không thể ôm suy nghĩ không an phận với Lục tổng, hành vi không thích hợp lập tức liền sa thải....!
Đủ loại chuyện ly kì về Lục Tịch Tư Ngữ đều đã nghe qua, nếu thật sự giống như Lục Tịch nói có người câu dẫn cô bị bảo an nâng đi, thì việc này đã sớm truyền khắp toàn bộ công ty, nàng sao lại có thể không biết?
Lục Tịch người này tuy rằng lạnh lùng, lại không phải cái loại người không có nhân tính, loại tổng tài quá bá đạo kêu bảo an nâng người khác đi ra ngoài, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng của cô.
Tư Ngữ biết là cô đang hù dọa mình, càng thêm không kiêng nể gì, nhéo giọng nói hờn dỗi nói: "Tôi rất muốn nổi danh a, nhưng mà tôi không muốn bị bảo an nâng ra ngoài, như vậy sẽ rất khó coi, cô nhẫn tâm sao? Nếu không....! Cô ôm tôi đi ra ngoài đi, vậy thì tôi liền không chỉ nổi danh trong công ty, toàn bộ giới giải trí đều sẽ....!A, cô làm gì?"
Một tay Lục Tịch đột nhiên buông tay nàng ra, nhân lúc nàng không chú ý cầm lấy máy bàn trên bàn, ấn vào một dãy số quen thuộc, lời ít mà ý nhiều nói với đầu dây bên kia: "Cô đi vào một chút."
Ba giây đồng hồ sau, cửa văn phòng bị người bên ngoài gõ vang, ngay sau đó Trần Nghiên đẩy cửa ra.
"Ách....." Vừa vào trong liền nhìn thấy Tư Ngữ ngồi ở trong lòng Lục Tịch, tư thế ái muội này làm cho Trần Nghiên tuy đã trải qua đủ loại sóng to gió lớn cũng phải có chút không bình tĩnh, cô do dự không bước tới, tươi cười lúng túng nói: "Tư tiểu thư còn ở đây sao."
Lúc nhìn thấy Lục Tịch lấy máy bàn, Tư Ngữ cho rằng cô muốn kêu bảo an, trong lòng còn đang thầm mắng Lục Tịch không thú vị vô nhân tính, lại không nghĩ tới người tiến vào chính là Trần Nghiên.
Tuy rằng lúc trước cũng đã có quen biết cùng Trần Nghiên, nhưng rốt cuộc quan hệ không quá sâu, tức khắc mặt Tư Ngữ nóng lên, theo bản năng muốn thoát ra.
Mới vừa động một chút lại dừng lại.
Người quyến rũ chính là nàng, là nàng muốn nhìn một chút xem Lục Tịch thật sự có thể bị nàng ngồi trong lòng mà tâm vẫn không loạn hay không, khảo nghiệm còn chưa có kết thúc, nàng liền thoát ra như vậy, không phải tương đương với việc nàng chủ động nhận thua sao?
Không được.
Trong lòng Tư Ngữ biểu quyết, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, da mặt dày mà ăn vạ trong lòng Lục Tịch, xinh đẹp tươi cười với cô, trong lòng âm thầm nói: Muốn dùng Trần Nghiên bức tôi biết khó mà lui, không có cửa đâu!
"Chào trợ lý Trần." Chào hỏi qua với Trần Nghiên, Tư Ngữ nghiền ngẫm mà nhìn Lục Tịch, cố ý ái muội mà nói: "Lục tổng còn đang luyến tiếc tôi đi, đúng không Lục tổng?"
Lục Tịch rũ mắt nhìn nàng, khuôn mặt lạnh như băng sương, đôi mắt thanh lãnh không có tình cảm, môi mỏng khẽ mím, lúc không nói lời nào làm cho người khác đoán không ra cô đang suy nghĩ cái gì.
Trần Nghiên thấy Lục Tịch không có phản ứng gì, ho khan một tiếng, hỏi: "Lục tổng, ngài....! Tìm tôi có việc gì?"
Tầm mắt Lục Tịch từ trên mặt Tư Ngữ rời đi, bình thản ung dung mà nói: "Ý kiến của người chơi phản hồi về trò chơi 'Nữ Thần' ra làm sao, hiện tại nói lại cho tôi nghe."
"Hiện tại???" Trần Nghiên nhìn nhìn Tư Ngữ như chim nhỏ nép vào người ngồi ở trong lòng Lục Tịch, lại nhìn nhìn biểu tình nghiêm túc không giống như đang nói giỡn của Đại BOSS, nhanh chóng áp xuống kinh ngạc nơi đáy lòng, nói: "Vâng."
Ý kiến phản hồi của người chơi bị Trần Nghiên đóng dấu đặt ở trên bàn làm việc của Lục Tịch, lúc trước Lục Tịch nói muốn tự mình xem, như thế nào hiện tại lại bảo cô nói?
Bởi vì không tiện?
Trong lồng ngực ôm một người, xác thật không quá tiện.
Trần Nghiên đã sớm đoán được quan hệ giữa Tư Ngữ và Lục Tịch không đơn giản, lần trước ở khách sạn thành phố H, nhìn thấy nửa đêm Tư Ngữ ăn mặc gợi cảm mà xuất hiện ở trong phòng Lục Tịch, cô một chút cũng không kinh ngạc.
Nhưng mà ở văn phòng còn làm nũng như vậy, hình như không quá thích hợp đi?
Trần Nghiên không xác định được các nàng hiện tại có phải đang yêu đương hay không.
Hẳn là đang đi, bằng không Lục tổng như thế nào lại cho phép Tư Ngữ ngồi ở trên đùi cô? Đổi thành người khác thì đã sớm bị đuổi ra ngoài, quả nhiên Tư Ngữ rất đặc biệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!