Edit: Đường Mật
Beta: Vương Vương
Hơn nửa ngày sau Khương Mộc mới nhận được tin nhắn của Lương Yên, không biết là bới vì mới thấy hay vì bị đề nghị của Lương Yên dọa mà kinh ngạc tới mức không kịp phản ứng lại.
"Lương Yên, đầu em hiện tại còn đau không? Ngày mai anh đưa em đến nội khoa kiểm tra một chút nhé?"
"Mấy cái này nổi tiếng hay không đều là chuyện không thể biết trước được, nghe anh, đừng làm việc ngốc nữa được không?"
"Cút đi". Lương Yên chỉ hận rèn sắt không thành thép, lắc đầu: "Anh vẫn là nhanh chóng đổi nghề đi, kiếm một công ty tư vấn nào đó. Theo em làm người đại diện thế này, đến cuối đời hai ta vẫn nghèo."
Ba năm trước, sau khi tốt nghiệp Học Viện Điện Ảnh, Lương Yên mới bước ra ngoài xã hội có một lần diễn vai quần chúng chung đoàn phim mà Khương Mộc làm hậu cần.
Đúng lúc cô đang muốn tìm trợ lý cho mình, hai người ăn nhịp với nhau, cùng ngồi trong một quán nhỏ ở cổ chợ phía đông, một người chăm chú lắng nghe một người vạch ra kế hoạch bước vào hàng ngũ tiểu hoa, nổi tiếng nội trong ba năm.
Nhưng mà xem hiện trạng trước mắt, thật đáng tiếc. Lúc trước lập ra kế hoạch nổi tiếng với Khương Mộc cũng không thể nào thực hiện được nữa, xem ra phải bỏ giữa chừng.
Lương Yên quyết định không thảo luận với Khương Mộc về vấn đề kia nữa, anh làm hậu cần vẫn tốt hơn bây giờ nên cô lại nói tiếp: "Em từ trong nhà kia dọn ra ngoài rồi, hai ngày này ở khách sạn. Anh nhìn giúp em xem có nhà nào thích hợp hay không, để em thuê."
"Khương Mộc biết Lương Yên với Lục Lâm Thành cãi nhau, đành đáp ứng: "Cũng được, anh tìm giúp em, em có yêu cầu gì không?"
Lương Yên: "Em muốn nơi nào có phong thủy tốt một chút, không cần gấp lắm đâu, anh cứ từ từ tìm cũng được. Khi nào tìm được thì mời giúp em một đại sư đến xem phong thủy, xem nhà có cần sửa gì không, làm cái Huyền Quang Kính hoặc là kiếm gỗ đào gì đó, tóm lại nhất định phải vượng."
Khương Mộc cảm thấy anh sắp phát điên lên rồi: "Anh…sẽ cố gắng hết sức."
"Lương Yên: "Cố lên ヾ(°°), em xem trong anh."
Vẻ mặt Khương Mộc một lời khó nói hết, nhìn chằm chằm vào yêu cầu nhà ở của Lương Yên, cảm thấy cô gái này mất trí nhớ xong cả người đều thay đổi.
Trước đây Lương Yên là nữ diễn viên hiền lành, vô dục vô cầu còn bây giờ mỗi ngày đều cân nhắc xem làm sao để có thể nổi tiếng ở giới giải trí, không biết có phải bị ai làm cho nóng nảy hay không mà giờ đến làm người vợ bị bỏ rơi cô cũng muốn.
Khương Mộc tải phần mềm thuê nhà xuống, xem qua tin tức thuê nhà ở cái giao diện màu mè cả nửa ngày mới thoát ra, mở Baidu.
Khương Mộc bày ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng mà gõ ra mấy chữ trên thanh tìm kiếm Baidu:
"Nữ minh tinh bị thất bại nên làm cái gì bây giờ?"
**
Lương Yên tự nhốt mình trong khách sạn suy nghĩ hai ngày mới nghĩ ra hình tượng "Người vợ bị bỏ rơi", vậy mà Khương Mộc còn bảo cô đi khám. Lương Yên buồn bực hai ngày, cuối cùng cũng chuẩn bị ra ngoài đi bộ hít thở không khí, nhân tiện tìm chỗ ăn cơm luôn.
Cô trang điểm nhẹ, xách theo một chiếc túi nhỏ liền đi ra cửa, ai ngờ ở tháng máy khách sạn phát hiện có người đang lén lút nhìn cô.
"Nhìn bên kia kìa, rất xinh đẹp, nhìn có vẻ giống Lương Yên?"
"Lương Yên là ai?"
"Chính là vợ Lục Lâm Thành đó."
"À hóa ra là cô ấy, Lương Yên thật kìa, có vẻ Lương Yên với Lục Lâm Thành không có ý định ly hôn đâu."
"Tại sao còn chưa ly hôn cơ chứ, mỗi ngày tôi đều đi xem hotsearch bọn họ ly hôn, sắp đợi đến chết rồi!"
Lương Yên: "………"
Lương Yên mặt không biểu tình đi vào thang máy trở về phòng của mình, lấy kính râm ra đeo, che khuất nửa khuôn mặt."
Lại xuống thang máy lần nữa, cuối cùng cũng không bị người khác nhận ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!