Lương Yên hôm nay chỉ có một cảnh cưỡng hôn, chụp xong liền có thể kết thúc công việc về nhà.
Phòng hóa trang, Lương Yên đã thay xong quần áo, Khương Mộc bắt lấy tay trái Lương Yên, vô cùng buồn nôn mà đánh giá.
Hiện tại cái tay này không phải một cái tay bình thường, đây là một cái tay đã đánh Lục Lâm Thành.
"Đủ rồi đủ rồi đủ rồi." Lương Yên run lập cập, lấy tay từ trong tay Khương Mộc ra.
Khương Mộc mặt nghiêm túc: "Lương Yên tiểu thư, tôi có thể hay không phỏng vấn cô một chút, là người đã có lòng bàn tay đánh vào mặt Lục Lâm Thành thời điểm đó có cảm giác gì không?"
Lương Yên để tay ở trên quần áo cọ cọ, cười một tiếng: "Liền…… Sảng Khoái a."
Hai người kết thúc công việc trở về nhà.
Vì thế chờ đến khi Lục Lâm Thành đến phòng hóa trang, Lương Yên đã không còn ở đó nữa, chỉ có chuyên viên trang đang thu gom vật dụng.
Chuyên viên trang điểm vừa nhấc đầu liền nhìn thấy Lục Lâm Thành đứng ở cửa, trái tim kinh hoàng một lúc sau mới bình tĩnh: " Anh là tới tìm Lương Yên sao? Cái kia, cô ấy đã đi từ lâu rồi."
Lục Lâm Thành trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Đã sớm đi rồi……
Đi rồi……
Đi dứt khoát như vậy.
Anh ngẩn người, chậm rãi duỗi tay, xoa dấu tay trên mặt mình.
Đúng là một người phụ nữ tàn nhẫn.
**************
Lương Yên quay xong cảnh chuyển biến tình cảm chung với Chung Trạch thì được nghỉ hai ngày do không có cảnh quay của cô, Lương Yên lại chạy đi quay tập hai của《 mỗi ngày động tâm một trăm lần 》, chuyên gia tình yêu Lương Yên ở tiết mục phát biểu một chút giải thích ý của mình, sau đó dư lại một ngày chạy đi luyện ca.
《 nhân tâm 》có một đoạn nhạc phim đệm cho cảnh diễn của cô và Chung Trạch, tên là《 lúc sau gặp được anh 》, căn cứ vào nguyên tắc bình thường, nên đã đem nhiệm vụ người hát đầu cho Lương Yên. Nếu là ca khúc về tình yêu, giao cho cặp đôi yêu nhau trong phim hát là thích hợp rồi
Lương Yên thụ sủng nhược kinh mà nhận được công việc này.
Hiện tại phim điện ảnh hay phim truyền hình có thật nhiều ca khúc chủ đề là diễn viên chính hát, ngay cả Lục Lâm Thành cũng cất giọng hát chung với vài người rồi.
" Hát cho tốt vào." Nhà sản xuất đem nhạc phổ giao cho cô khi đó dặn dò cô như thế đó. Đối với một bộ phim truyền hình, ca khúc chủ đề tuy rằng không thể đưa than vào ngày tuyết, nhưng lại có thể dệt hoa trên gấm, có đôi khi phim không có nổi tiếng, nhưng nhạc phim ở phố lớn ngõ nhỏ chỗ nào cũng vang lên.
Lương Yên nhận được nhạc phổ khi đó tay đều hơi hơi run, cứng đờ gật đầu: "Vân…… Vâng."
Khương Mộc sáng sớm liền tới đây, hai người ở vườn hoa nhỏ ở tiểu khu của Lương Yên luyện ca.
Tư thế ca hát của Lương Yên rất chuẩn, đối với bụi hoa đứng thẳng thân mình, giọng nói thanh thanh, trong tay giơ nhạc phổ 《 lúc sau gặp được anh 》, hít sâu một hơi, mở miệng: " Gặp được anh lúc sau……"
Từ thứ năm "Sau" bắt đầu vang lên, nguyên bản đang là con sóng êm đềm bất thình lình lại gặp bão tố bọt sóng văng khắp nơi.
Khương Mộc nghe được thì nhe răng trợn mắt.
Lương Yên buông nhạc phổ ra, vẻ mặt ủ mày ê, đối với Khương Mộc nhe răng trợn mắt, biểu tình hai người hợp lại càng tăng thêm sức mạnh.
"Làm sao bây giờ?" vẻ mặt Lương Yên đau khổ nói.
"Cái này, cái này……" Khương Mộc gãi đầu, nhìn nhìn Lương Yên, "Cái này liền rất khó làm a."
Lương Yên có một bí mật nhỏ không muốn ai biết, hơn nữa vẫn luôn che dấu rất tốt chưa từng bị bại lộ, đó chính là ——
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!