Chương 37: Trạm dịch Tuyết Phong Sơn

Bọn họ ngồi trên xe buýt và đi xuyên qua một mảnh đất hoang rộng lớn ngoài thành. Chạy được một lúc, mọi người liền nhìn thấy một ngọn núi.

Ngọn núi rất xanh, rất sâu.

Cây cối mọc um tùm, cỏ dại mọc thành cụm. Nhìn từ xa, trên ngọn núi còn có mấy tầng mây dày đặc xen lẫn nữa..

"Có thấy ngọn núi kia không?? Tòa thành đứng sừng sững ở trên núi đó chính là Tuyết Phong Sơn. Đó cũng là biên giới của Bắc Thành chúng ta. Trạm dịch Tuyết Phong Sơn ở trong một khe núi, giữa hai ngọn núi Tuyết Phong Sơn và Lôi Bình Sơn."

La Vân Sóng bắt đầu giới thiệu hoàn cảnh cho bọn học sinh.

"Bắc Thành chúng ta là một tòa thành không lớn cũng không nhỏ trong số các tòa thành con người sinh sống. Nhưng nếu là Đại Ma Đô, Đại Đế Đô, Đại Yêu Đô những tòa thành thị này thì cái biên giới an toàn không phải gọi là trạm dịch, tiểu trại nữa."

Huấn luyện viên Phan Lệ Quân vuốt vuốt mái tóc của mình nói.

"Nói như vậy, các người thường xuyên tiếp xúc với yêu ma, vậy thì các ngươi nhất định là trung giai ma pháp sư?" Vương Tam Bàn mở miệng hỏi.

Trung giai?

Phan Lệ Quân nhìn lướt qua Vương Tam Bàn, sau đó trả lời một cách lạnh nhạt.

"Trung giai ma pháp sư sao có thể đến chỗ mấy tên tiểu tử như các ngươi chứ."

Vương Tam Bàn nghe thấy thế trong lòng liền không vui, liền nói thầm:

"Nói như vậy các ngươi bất quá cũng chỉ là một cái sơ giai ma pháp sư nho nhỏ, cũng không có tài cán gì."

Vương Tam Bàn là loại người không giữ được trong lòng có gì phun ra hết. Sau khi hắn nói xong câu này, ngược lại hắn lại thấy hai vị huấn luyện viên nhìn hắn cười cười.

Hiển nhiên hai người này cảm thấy lời nói của Vương Tam Bàn quá ngây thơ.

….

Xe buýt chạy một mạch vào trong núi. Có lẽ xe cũng chạy được 1 ngày ở trong ngọn núi này rồi.

Một ngày này, Mạc Phàm hắn cũng không có nhàn rỗi. Hắn vẫn luôn ở cuối xe buýt duy trì trạng thái minh tu.

Hắn cùng cái xe buýt này rất là có duyên nha, lần trước hắn hoàn thành được 7 viên ngôi sao Lôi Ấn cũng nhờ vào cái xe buýt này.

Hiện tại, hắn cảm thấy Hỏa hệ của mình hình như chạm đến cái gì đó.

Tiểu cá chạch trụy tương đương với một cái Tinh trần ma khí, làm cho Mạc Phàm có rất nhiều thời gian tu luyện. Từ lúc sát hạch hằng năm đến bây giờ cũng đã trôi qua được 1 năm. Trong 1 năm này Mạc Phàm hắn sử dụng Tinh Trần ma khí liên tục thì thấy ánh sáng của ngôi sao sáng hơn.

Hắn cảm nhận được Hỏa hệ ngôi sao xuất hiện một chút biến hóa rõ ràng.

Trước kia những ngôi sao này lúc sáng lúc tối. Hiện giờ ánh sáng của nó rất là ổn định.

Nghe nói, khi ngôi sao xuất hiện lột xác ánh sáng rõ ràng, thì năng lượng càng trở nên khổng lồ. Hiệu quả kỹ năng cùng uy lực cũng theo đó mà tăng cường lên!

Tất cả đều nhờ vào việc hắn xài hoa tai tiểu cá chạch này trong một thời gian dài không ngừng nghỉ.

Cũng không biết Hỏa Tư tăng lên một bậc sẽ có uy lực như thế nào?? Thật đáng mong chờ!

………..

Rốt cuộc cũng tới trạm dịch Tuyết Phong Sơn.

Tuy gọi là tiểu trại, nhưng nơi này cũng không phải là một thôn trang đơn sơ. Hai bên tiểu trại là những vách núi cao chót vót. Những vách núi này cao tới trăm mét, ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy bầu trời không còn thấy thứ gì khác nữa.

Hai bên vách núi tạo thành bức tường ngăn cản thiên nhiên. Hơn nữa, trước sau của sơn cốc này còn được khóa lại bởi 2 cánh cửa đá khổng lồ. Tiểu trại này giống như là một pháo đài nhỏ ở trong sơn cốc vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!