Chương 35: Nhớ phát ra cái định vị

"Chưa… ta chưa có nói." Mạc Phàm ngập ngừng trả lời.

Thôi để cho số phận quyết định vậy. Ngay cả năng lực đánh giá người khác mình cũng kém như vậy, thì quyết định lựa chọn lão sư Đường Nguyệt là người mà mình tin cậy nhất tới để giúp đỡ mình vấn đề này, tới lúc chuyện đó có xảy ra, âu cũng là số phận rồi!

"Hoa tai này của ngươi, cũng là một kiện Tinh trần ma khí."

Cuối cùng, lão sư Đường Nguyệt đành mở miệng nói.

Ân. Mạc Phàm nghiêm túc lắng nghe.

"Nhưng mà, nó lại khác xa loại Tinh trần ma khí chúng ta vẫn hay thường thấy, nó là một kiện Tinh trần ma khí hình thái trưởng thành."

Lão sư Đường Nguyệt sắc bén nói ra.

"Tinh trần ma khí hình thái trưởng thành??"

Mạc Phàm chưa từng nghe qua có cái khái niệm như vậy, nếu như lão sư nói nó được khảm thêm thuộc tính đá quý, hắn còn có thể lý giải tương đối, trò chơi võng du hắn cũng chơi nhiều rồi…

" Loại Tinh trần ma khí này có thể là Tuyệt phẩm trong thế giới này, bởi vì bản thân nó ngoài trừ có công hiệu như các loại Tinh trần ma khí khác, nó còn có năng lực trưởng thành. Nó có khả năng hấp thu năng lượng của các loại Tinh trần ma khí khác để giúp bản thân nó tăng trưởng.

Thời điểm mà nó hấp thu đủ năng lượng Tinh trần ma khí, thì có khả năng nó sẽ tăng cấp lên Linh cấp."

Lão sư Đường Nguyệt nghiêm túc nói từng câu từng chữ cho Mạc Phàm nghe.

Mạc Phàm sau khi nghe xong những lời này, trong lòng hắn như có ngàn con sóng dữ xô vào làm quay cuồng!!

Tinh trần ma khí có thể trưởng thành???

Một cái Tinh trần ma khí vô cùng bình thường, vô cùng bình thường đã bị trường học, thế gia cho rằng đó là trân bảo. Cho dù đó có là học sinh xuất sắc đi chăng nữa, cũng phải thay phiên nhau sử dụng, đủ để nói lên rằng cái vô cùng bình thường này rất là trân quý và ít ỏi.

Mà Linh cấp Tinh trần ma khí, thì công hiệu gấp đôi Phàm cấp Tinh trần ma khí. Mục Bạch hắn cũng nói, toàn bộ Bắc Thánh số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay, Hắn chỉ biết duy nhất trên người Mục Ninh Tuyết có một cái như vậy.

Không cần đoán cũng biết, cái thứ này là bảo vật vô giá của Mục thị gia tộc!

Thế mà cái hoa tai tiểu cá chạch của mình lại có năng lực trưởng thành tăng lên đến cấp bậc như vậy.

Điều này….

Điều này….

Mạc Phàm từng suy đoán đại khái rằng nó có thể là một kiện đồ vật trâu bò, không nghĩ tới nó lại trâu bò khủng khiếp đến như vậy!!!

Xong đời!

Xong đời!

Bảo vật như vậy, nếu như có một người có lòng rắp tâm hãm hại thì có khả năng dẫn đến mọi người giết người cướp của đến đỏ cả mắt.

Nghe mọi người thường nói, chuyện ma pháp sư đánh nhau vì tranh đoạt bảo vật là chuyện quá đỗi bình thường!

Mà mình hiện tại chỉ là tiểu ma pháp sư, nếu như lão sư Đường Nguyệt động tâm… Thì tin tức ngày mai chính là

"Tin chấn động, tin chấn động, một thiên tài học sinh vì áp lực quá lớn nên nhảy lầu tự sát."

"Lão sư Đường Nguyệt, đồ vật quý giá như vật, một tiểu pháp sư nho nhỏ như ta cảm thấy khống chế không nổi, tốt nhất nên đưa cho lão sư để lão sư nghiên cứu…"

Mạc Phàm hắn không phải là thằng ngu, liền nghiêm túc nói.

Dù rằng lão sư Đường Nguyệt nhìn qua rất giống lão sư chính trực, nhưng về tính cách thì có trời mà biết được. Mạc Phàm hắn cũng không phải ấu trĩ đến nỗi thấy lão sư Đường Nguyệt xinh đẹp như vậy nên nghĩ rằng nàng không phải là người xấu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!