*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thế nào?
Hiệu trưởng hỏi 3 vị giám khảo.
Ba vị giám khảo còn chưa kịp bẩm báo có Ám Thạch chạy vào, Mục Hạ đã giành nói:
" Ài, Tinh cảm thạch đã có vấn đề, cho sát hạch lại một lần nữa đi, Vương chủ nhiệm, người vào kho lưu trữ lấy một khối Tinh cảm thạch lại đây…. Tinh cảm thạch vật này, dùng thì có tốt thật, nhưng mà cũng dễ hỏng, chính vì vậy mà nó bị năng lượng khác quấy nhiễu nên sinh ra 1 chút trục trặc nhỏ.
Ta phải cảm ơn lão sư Đường Nguyệt, chỉ cần liếc mắt 1 cái liền biết có vấn đề, để cho chúng ta sữa chữa sai lầm thật tốt."
Mục Hạ quả nhiên không hổ là cáo già, lập tức đem sự tình dìm xuống dưới, cũng không cho 3 vị giám khảo đem tình hình thực tế báo cáo ra.
Đường Nguyệt tuy rằng cau mày, nhưng nàng cũng biết việc này đoán chừng cùng Mục Ha có liên quan. Muốn công khai việc này, nhóm giáo viên như nàng làm cũng khó, còn chưa xét đến việc nó còn ảnh hưởng tới kết quả sát hạch của học sinh nữa.
Thôi tốt nhất nên bỏ qua vậy.
"Uk, cho kiểm tra lại đi."
Kiểm tra lại!
"Đồng học Mạc Phàm, Tinh cảm thạch xuất hiện một ít vấn đề nhỏ, thành tích vừa rồi của người loại bỏ, chúng ta sẽ cho ngươi kiểm tra lại một lần nữa."
Giám khảo đầu hói bắt được cọng rơm cứu mạng, nhanh nhẹn nói.
Mạc Phàm nhìn đám người này như đang nhìn tụi nó diễn hề vậy.
Hành hạ, lại hành hạ, gia gia ta tiếp tới cùng!
"May quá, kiểm tra lại, người cùng lắm chỉ là D cấp, làm sao có thể B cấp được, Lão tam chúng ta lại cùng nhau tiêu sái bước ra khỏi trường."
Đồng học Lục Tiểu Bân mặt đầy kích động nói.
Ông trời quả thật không phụ lòng mong mỏi của Lục Tiểu Bân ta, thật sự cảm ơn Lão sư Đường Nguyệt đã phát hiện ra vấn đề.
Đã nói rồi, Mạc Phàm này thường ngày so với ta còn nát hơn làm sao có thể chuyển mình được cơ chứ.
"Lão sư Đường Nguyệt, người sao phải khổ như vậy chứ, dù sao thì cấp cho học sinh 1 cái cơ hội cũng không phải là chuyện xấu mà." Tiết Mộc Sinh dở khóc dở cười nói với Đường Nguyệt.
Quả thật là Tinh cảm thạch có vấn đề làm cho Tiết Mộc Sinh cảm thấy chán nản hẳn. Chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới, danh ngạch 3 năm không Khai Phong, quả thật vẫn thuộc về học sinh của mình!
"Ha ha, Hoàng Phi Phong ta làm sao có thể cuối cùng được. Lão sư Đường Nguyệt thật anh minh, ta quá sùng bái người."
Cũng là Hỏa hệ, Hoàng Phi Phong như trút được gánh nặng nói.
Bên kia, chó săn của Mục Bạch, Triệu Khôn Tam cũng cao hứng không nói nên lời.
Hù chết lão tử, còn tưởng rằng cái loại cặn bã này muốn nghịch thiên. Triệu Khôn Tam hắn dù sao cũng chỉ được B cấp.
"Hay quá, hay quá, Mục Bạch, Tinh cảm thạch bị hư hỏng làm cho tiểu tử này thiếu chút nữa vượt qua kiểm tra rồi, ta cảm thấy lão sư Đường Nguyệt càng ngày càng giống tình nhân trong mộng của ta."
Triệu Khôn Tam lau mồ hôi lạnh của mình, tiếp tục nói:
"A, Mục Bạch, mặt người sao mà trắng bạch vậy, không phải Tinh cảm thạch xảy ra vấn đề nên hắn mới được B à, yên tâm, hắn chắc chắn sẽ bị đuổi học!"
"Ngươi không thể câm cái miệng lại được sao, phiền quá!"
Tâm tình Mục Bạch cực kỳ bực bội nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!