Chương 40: Đã lâu không gặp, suýt chút nữa tôi không nhận ra em đấy

Mặt cô đỏ ửng, Trình Duệ vội vàng giải thích với cô: "Anh nói đùa thôi, em cứ yên tâm, bầu không khí của tổ bọn anh cực kỳ nghiêm chỉnh, tuyệt đối tôn trọng đồng nghiệp nữ."

Hà Diệp chỉ có thể tiếp tục cười.

Trình Duệ phỏng vấn liên tục mười lăm người, thành công hoàn thành nhiệm vụ, chạy về văn phòng của tổ mình, vừa vào cửa đã báo tin vui: "Các anh em, hôm nay tôi đã gặp một cô gái cực kỳ xinh đẹp!"

Bốn cái đầu ngẩng lên từ sau màn hình máy tính, đồng thời nhìn về bên này, còn ba người còn lại thì không ngẩng, có hai người là một đôi, còn một người đã kết hôn.

Bốn người còn độc thân đều rất kích động: "Thật hay giả thế? Kém hơn Thu Vũ là không được tính là người đẹp đâu!"

Phùng Thu Vũ người phụ nữ duy nhất hiện giờ trong tổ: "Mọi người có ý gì thế?"

Giang Tự bạn trai cô ấy vừa gõ bàn phím vừa cười: "Ý của mọi người là em là tiêu chuẩn cho cái đẹp đấy."

Đảng độc thân do Trình Duệ cầm đầu cùng nhau nôn mửa.

Sau khi pha trò xong, Trình Duệ nghiêm túc nói: "Thật sự là một cô gái rất xinh đẹp đấy, cô ấy phải thuộc cấp hoa khôi, lại còn là em gái dịu dàng hay xấu hổ nữa."

"Xấu hổ á? Có phải cậu làm chuyện gì bôi đen hình tượng của tổ vận hành và điều khiển chúng ta không đấy?"

"Oan uổng quá, tôi chỉ nói hiện giờ tổ chúng ta đang cần gấp một cô gái, thế là cô ấy đỏ mặt, he he."

"Đáng khinh, cười quá đáng khinh."

"Hầy, có người đẹp thì cũng vẫn thế thôi, có tổ trưởng ở đây, là kiểu gì phụ nữ cũng không nhìn thấy chúng ta."

Trình Duệ: "Có thể tự tin lên tí đi được không? Không thấy Thu Vũ cũng mắt mù để ý Giang Tự đấy à."

Phùng Thu Vũ, Giang Tự: "..."

Trình Duệ kéo thù hận xong thì ngồi vào vị trí làm việc của mình, lấy điện thoại ra chụp lại tất cả những bản sơ yếu lý lịch kia.

Phùng Thu Vũ: "Cậu gửi cho tổ trưởng à? Sơ yếu lý lịch được cậu ấy sàng lọc trước rồi, chắc chắn là cậu ấy đã đọc rồi."

Trình Duệ: "... Nhìn thấy người đẹp làm em kích động quá, quên mất chuyện này."

Anh ấy không chụp ảnh nữa mà gọi điện thoại báo cáo tình hình phỏng vấn cho tổ trưởng không biết đã đi đâu công tác, dặn dò đủ kiểu: "Tổ trưởng, cậu phải tin tưởng tôi, tin tưởng Đại học Giao thông bọn tôi, Hà Diệp chắc chắn là người phù hợp với tổ vận hành và điều khiển chúng ta nhất!"

Mọi người không nghe thấy phản ứng của tổ trưởng, chờ Trình Duệ cúp điện thoại mới  hỏi: "Tổ trưởng nói gì thế?"

Trình Duệ thở dài: "Việc công xử theo phép công đi, cậu ấy bảo để tổng giám đốc Từ quyết định."

"Bình thường thôi, tổ trưởng tổ chúng ta chỉ xem kỹ thuật chứ không để ý nam hay nữ."

"Hầy, đổi được mặt của tổ trưởng cho tôi thì tốt quá, thế thì tôi cũng không đến mức sắp ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa thoát ế."

"Mặt tôi rất dày, chia cho tôi mười centimet độ dài của chân là được."

Đợt phỏng vấn thứ hai là do bên nhân sự chịu trách nhiệm, chủ yếu là nói về kế hoạch công việc và mức lương mong muốn.

Hà Diệp đã chuẩn bị sẵn tâm lý, cô đoán có khả năng đối phương sẽ hỏi mấy năm nữa cô có kế hoạch yêu đương và kết hôn không, may mà đối phương không hỏi đến.

"Hiện giờ tổng giám đốc Từ không ở thành phố An, có lẽ phải đến ngày mốt mới trở về, ông ấy về thì chúng tôi sẽ sắp xếp buổi phỏng vấn cuối cùng cô, cô về chờ thông báo trước nhé."

Tuy có tự tin nhưng trong thời gian chờ đợi Hà Diệp vẫn thấy hơi lo lắng, liệu cô có đưa ra mức lương cao quá không?

May mà cơ hội cho buổi phỏng vấn cuối cùng vẫn đến.

Tổng giám đốc Từ nhìn trông khoảng hơn bốn mươi tuổi, trên người mang khí chất của một doanh nhân thành đạt giống như ba của Châu Hướng Minh, nhưng nói chuyện lại rất ôn hoà, ông ấy trò chuyện với Hà Diệp về mọi mặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!