Chương 22: Sinh nhật tuổi mười tám

Sinh nhật của Hà Diệp vào ngày mùng tám tháng bảy, bảy giờ sáng nay, Chu Tình, Ngô Viên Viên đã tới nhà Hà Diệp.

Một người là bạn thân nhất của Hà Diệp từ nhỏ đến lớn, một người là bạn cùng bàn suốt năm lớp 12, tình bạn vừa đậm sâu vừa mới mẻ.

Ngô Viên Viên ở gần nhà Hạ Diệp nên tới trước, lúc Chu Tình đến, Ngô Viên Viên nhìn chằm chằm vào cô ấy, bật cười nói: "Hình như cậu đen hơn thì phải?"

Chu Tình che mặt, khổ sở r3n rỉ: "Không đen được chắc, Vân Nam dồi dào nắng gió, ngày nào tớ cũng phải bôi kem chống nắng mà vẫn bị thế này đấy."

Hà Diệp mỉm cười nghe các cô ấy kể cho nhau nghe về chuyến du lịch của mình.

Chẳng mấy chốc Chu Tình đã quay trở lại chủ đề chính ban đầu: "Ngày mai là sinh nhật của Tiểu Diệp rồi, tớ có ý kiến thế này, chúng ta cùng đi chụp một bộ ảnh Hán phục làm kỷ niệm đi!"

Trước đó mấy học sinh cuối cấp ba như họ đâu có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy, nay đã được giải phóng hoàn toàn nên ai cũng muốn ăn mặc thật xinh đẹp rồi đi chơi.

Hiển nhiên là Chu Tình đã có chuẩn bị mà đến, cô ấy mở trang quảng cáo của một cửa hàng bán Hán phục, ba cô gái chụm đầu vào một chỗ cũng xem.

Ngô Viên Viên: "Mấy thứ này có đắt lắm không?"

Chu Tình: "Bộ rẻ nhất đã có giá một nghìn rưỡi rồi, thế nhưng quản lý của cửa hàng đó là chị họ tớ. Ảnh chúng ta tự chụp, trang phục được miễn phí, mỗi người chỉ cần bỏ ra một trăm để trang điểm là được. Dù sao sao thì chị họ của tớ cũng không thể để thợ trang điểm chỗ chị ấy trang điểm không công được, chúng ta phải biết giữ ý một chút."

Ngô Viên Viên lập tức ôm chầm lấy cô ấy hôn một cái: "Có quan hệ đúng là thứ tốt, chỉ cần ới một cái là đã tiết kiệm được cả một đống tiền!"

Hà Diệp cũng khá rung động trước đề nghị ấy.

Chu Tình nháy mắt với cô: "Hôm qua Châu Hướng Minh đã liên hệ với tớ bảo là cậu ấy và Lục Tân cũng muốn tổ chức sinh nhật cho cậu, hỏi tớ có kế hoạch gì chưa. Tớ nghĩ, trình chụp ảnh của chúng ta chỉ nửa vời, còn Châu Hướng Minh thì khác, cậu ấy vừa có máy ảnh chuyên nghiệp vừa biết chụp ảnh nữa. Nếu như hai cậu không có ý kiến gì thì ngày mai sẽ để cậu ấy làm thợ chụp ảnh cho chúng ta nhé?"

Hà Diệp:...

Ngô Viên Viên: "Khoan đã, mọi chuyện thế nào cơ? Sao họ biết sắp đến sinh nhật của Hà Diệp? Họ thân quen với Hà Diệp như thế từ bao giờ đấy?"

Chu Tình cười ha ha đáp: "Cái này thì cậu phải hỏi Tiểu Diệp rồi. Tớ cũng mới biết cách đây không lâu thôi. Suốt một năm lớp 12, gần như hôm nào họ cũng tan học cùng nhau."

Hà Diệp:...

Bí mật cô luôn giấu kín nay bị phơi bày ra trước mặt mọi người, Hà Diệp không khống chế được gương mặt đang đỏ bừng lên của mình.

Ngô Viên Viên lại lý giải gương mặt đỏ bừng của cô theo một tầng nghĩa khác, cô ấy bỗng nhiên "ồ" lên vài tiếng như đã giác ngộ cách mạng, chỉ vào Hà Diệp nói: "Tớ biết rồi nhé, giữa cậu và Lục Tân có mối quan hệ không bình thường, thế mà cậu còn dám nói dối tớ là không quen cậu ấy cơ đấy!"

Chu Tình bỗng nhận ra bản thân đã bỏ qua không ít tin tức sốt dẻo, bèn nhào đến hỏi Ngô Viên Viên: "Cậu nói thế là thế nào?"

"Thì là có một hôm nào đó trời mưa rất to, chắc là vào tháng ba. Buổi sáng hôm đó tớ nhìn thấy cậu ấy và Lục Tân che chung một chiếc ô, hai người đứng vô cùng gần nhau!"

Hà Diệp cố gắng giải thích: "Lần ấy là hiểu lầm thật mà, tôi..."

Chu Tình rất nhạy cảm: "Lần ấy là hiểu nhầm, vậy có lần nào không phải là hiểu nhầm?"

Hà Diệp:...

Bị hai người chị em thân thiết thi nhau thẩm vấn, đã vậy người bị thẩm vấn lại là Hà Diệp chẳng biết cách che giấu, nói dối thế là chẳng mấy chốc cô đã không chống đỡ nổi, ấp úng kể cho họ nghe chuyện Lục Tân đi phỏng vấn việc gia sư cùng với mình.

Chu Tình gào ầm lên: "Tớ biết rồi nhé! Lúc vừa mới khai giảng tớ đã nhìn ra rồi mà, Lục Tân đối xử với cậu không giống với những người khác, lúc ấy cậu còn không chịu tin cơ đấy!"

Học sinh cấp ba không được yêu sớm nhưng chỉ cần giữa đám nam nữ sinh có một chút dấu hiệu mờ ám thôi đều sẽ không thoát được đôi mắt của cả đám bạn xung quanh.

"Hóa ra Lục Tân âm thầm lén lút làm nhiều chuyện như vậy, cũng chỉ có cậu suốt ngày cắm đầu vào học với hành, nếu là tớ đã phát hiện ra từ lâu rồi."

"Nhưng thật ra tớ đã biết chuyện từ lâu rồi. Còn nhớ cái lần chúng ta đi danh lam thắng cảnh gặp bọn họ, tớ đã lừa Châu Hướng Minh một chặp. Cái tên kém thông minh ấy đã nói ra bằng sạch. Khi ấy cũng sắp thi rồi, tớ sợ cậu bị phân tâm cho nên mới không nói cho cậu biết."

Chuyện đến nước này, Hà Diệp có muốn phản bác rằng Lục Tân đối xử với cô như kiểu "lấy việc giúp người làm niềm vui" cũng không được nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!