Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông hai ngày, trường trung học phổ thông số 2 cho học sinh khối 12 nghỉ học ở nhà.
Hà Diệp ở nhà một mình. Cô đã chuẩn bị xong xuôi văn phòng phẩm và giấy tờ cần phải mang theo để được vào phòng thi và cất tất cả vào túi đựng đồ cho khỏi quên rồi.
Rảnh rỗi là chuyện không thể nào xảy ra. Cô cũng không cần phải dùng biện pháp đặc biệt gì để thả lỏng cả, vẫn làm những bài tập chứa kiến thức quan trọng như trước, chẳng qua hơn tám giờ tối cô đã lên giường ngủ rồi, không thức đêm nữa.
Mọi người trong nhóm chat của lớp đang rất náo nhiệt, mồm năm miệng mười chia sẻ trạng thái ở nhà của mình. Hà Diệp đọc một hồi rồi quyết định tạm thời tắt thông báo tin nhắn đi để khỏi bận lòng.
Trường Châu Hướng Minh: [Hà Diệp, cậu muốn ra ngoài đánh cầu lông không?]
Diệp Tử tròn trĩnh: [Không đi đâu, tôi sợ sẽ bị đau tay.]
Trường Châu Hướng Minh: [Vậy cậu đi ra xem chúng tôi chơi cũng được? Cứ ở trong phòng mãi bức bối khó chịu lắm.]
Diệp Tử tròn trĩnh: [Thôi, trời đang nắng lắm.]
Trường Châu Hướng Minh: [Cậu đúng là lười quá thể!]
Hà Diệp cười rồi nhìn ra ánh mặt trời ngoài cửa sổ. Cô thà ngồi trong phòng bật điều hoà thong thả chờ đợi hơn.
Dưới sân cầu lông, Châu Hướng Minh đặt điện thoại di động xuống rồi phỉ nhổ với Lục Tân đang ngứa tay nghịch cầu bên cạnh: "Tiểu Diệp Tử nhà cậu lười quá đi mất, vừa sợ mệt vừa sợ phơi nắng."
Hàng mi đang rũ xuống của Lục Tân khẽ rung lên một cái, tầm mắt rơi vào cây long não bên cạnh. Lá cây xanh biếc dưới ánh mặt trời thiêu đốt cũng phải lộ vẻ uể oải.
Châu Hướng Minh: "À tôi nói sai rồi, còn chưa phải Tiểu Diệp Tử nhà cậu đâu. Sao nào, nhịn suốt một năm rồi sau khi thi đại học xong hẳn là phải chính thức theo đuổi người ta chứ nhỉ?"
Lục Tân khuơ khuơ vợt cầu lông trên tay rồi đi về một bên sân, lạnh nhạt nói: "Thi xong rồi nói."
Năm nay thành phố An áp dụng hình thức tuyển sinh đại học mới, trừ bốn môn học bình thường ra thì còn có thêm sáu môn tự chọn nữa. Kỳ thi kéo dài trong ba ngày, tổng điểm là 810.
Cuối cùng Hà Dũng cũng không còn dán mắt vào siêu thị nữa mà ngày nào cũng tự tay chuẩn bị một ngày ba bữa cho con gái, cứ sợ con gái ăn uống không ngon miệng sẽ ảnh hưởng đến việc phát huy lúc làm bài thi.
Ông ngay cả lời cũng không dám nói nhiều, trong mắt đong đầy thấp thỏm và quan tâm chọc cho Hà Diệp thật sự rất buồn cười.
Nói sao đây nhỉ? Cô cảm thấy bài thi của mình cũng không tệ lắm.
Trước khi thi môn cuối cùng, trừ những người trao đổi trong nhóm chat lớn ra thì những người bạn thân thiết của cô đều ăn ý không hề đề cập gì đến việc thi cử.
Mãi đến chiều ngày mùng chín, nhóm chat của lớp hoàn toàn sôi sục lên vì có người đăng tải đáp án không chính thức của từng môn lên mạng.
Mặc dù nguồn gốc của đáp án này không phải chính thức nhưng thật ra thì cũng không khác đáp án thật sự là mấy. Hà Diệp đối chiếu câu trả lời của mình rồi áng chừng số điểm mà mình đạt được. Sau khi đánh giá xong, trái tim cô gần như đập loạn nhịp.
Lục Tân từ trước đến giờ chưa từng chủ động nhắn tin cho cô lần nào lại lần đầu tiên mở đầu cuộc trò chuyện: [Cậu thấy đáp án trong nhóm chưa? Cảm thấy có tin được không?]
Tổ trưởng: [Tôi nghĩ là có thể tin được. Cậu ước chừng được bao nhiêu điểm?]
Hà Diệp ngại nói ra, sợ số điểm mà mình đoán quá lạc quan.
Tổ trưởng: [Tôi ước chừng chắc cũng được 775 điểm.]
Hà Diệp: [... Cậu giỏi thật đấy. Hình như thủ khoa khoa học tự nhiên năm ngoái cũng không cao như thế thì phải?]
Sau đó cô đã thật sự thử tìm kiếm thông tin về việc này một chút. Quả nhiên điểm của người được thủ khoa khoa học tự nhiên năm ngoái còn thấp hơn số điểm mà Lục Tân ước chừng 5 điểm. Có lẽ thủ khoa năm nay là Lục Tân rồi.
Tổ trưởng: [Đến lượt cậu đấy, có qua được 700 không?]
Có anh dẫn đầu báo thành tích trước rồi nên Hà Diệp vừa vui vẻ vừa không chắc chắn lắm trả lời: [Qua, có lẽ có thể được 730.]
Tổ trưởng: [Dựa vào tính cách của cậu thì hẳn là số điểm thực tế còn phải cao hơn chút nữa.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!