Edit+beta: LQNN203
Món mà Ân Tô Tô mang đi cho bữa tối tối qua là những lát thịt nấm mà Hứa Tiểu Phù gọi cho cô. Lúc này, Ân Tô Tô thực sự nghi ngờ rằng nấm hôm qua chưa được nấu chín.
Dẫn tới cô bị đầu độc và bị ảo giác thính giác.
Nếu không, làm sao cô có thể nghe được câu nói "Tôi muốn gặp cô" từ đại công tử Phí thị?
Sau khi nghe Phí Nghi Chu giải thích về chuyến thăm đột ngột của anh, cả người Ân Tô Tô ngây ngốc. Cô vô thức sờ lên trán mình, xác nhận nhiệt độ cơ thể bình thường, không sốt.
May mắn, trước khi cô có thể bị mắc kẹt quá lâu, giọng nói của Phí Nghi Chu lại vang lên.
"Người bên FEI Phạn nói, tối hôm qua khi gọi điện cho cô, cuộc đầu tiên thì cô bắt máy, nhưng giữa chừng cúp máy, gọi lại cũng không ai trả lời." Giọng điệu của anh vẫn như thường lệ, vẫn lạnh lùng như cũ. Lúc này, anh dừng lại rồi nói tiếp: "Tối qua cô rất bận sao?"
Tâm tư của vị cao nhân này không bao giờ được bộc lộ ra ngoài, chỉ có âm thanh hơi cao lên của câu cuối cùng mới bộc lộ sự khác biệt nhỏ nhất. Không biết đó chỉ là sự nghi hoặc đơn thuần hay nghi hoặc xen lẫn quan tâm.
Sau khi nghe những gì anh nói, ký ức của Ân Tô Tô quay trở lại vài giờ trước, rồi cô chợt bừng tỉnh.
Cô "a" lên, ngơ ngác nói: "Tối qua tôi đúng là có nhận được một cuộc gọi. Người kia nói mình là nhân viên của đoàn làm phim "Phàm độ", mời tôi đến thử vai."
Phí Nghi Chu: "Sao lại cúp máy giữa chừng, gọi lại lại không nghe?"
Không khí xung quanh anh bình tĩnh đến đáng sợ, vô tình có thể khiến người ta hoảng sợ, hơn nữa, Ân Tô Tô vẫn đang đắm chìm trong cơn sốc, đầu óc cô bị chập mạch, khi anh hỏi, cô vô thức bộc lộ suy nghĩ thật của mình: "Lúc đó tôi nghĩ thầm, "Phàm độ" là tác phẩm siêu lớn, không thể tìm một diễn viên web drama như tôi, nên tôi cho rằng đó là cuộc gọi lừa đảo."
Phí Nghi Chu hoàn toàn không hiểu được tư duy logic của cô, khi anh nói lần nữa, trong giọng điệu lộ ra một tia bất lực cùng kiên nhẫn mà chính anh cũng không để ý: "Cho dù sợ gặp phải lừa đảo, vẫn có thể hỏi thêm vài câu để hiểu rõ tình hình mà."
Ân Tô Tô , chột dạ thấp giọng tranh luận: "Tôi đã có định kiến đó là một cuộc gọi lừa đảo, ai muốn nghe thêm từ kẻ lừa đảo chứ. Nếu tôi bị lừa đến miền Bắc Myanmar bán thận thì làm sao?"
Phí Nghi Chu nhìn chằm chằm cô gái bên cạnh, nhất thời không nói nên lời.
Anh không biết nên khen ngợi sự thận trọng và tỉnh táo của cô hay cười nhạo cô quá nhát gan. Chỉ cảm thấy cái đầu rũ xuống của cô trông linh động không thể giải thích được, giống như con mèo Ashera* được tiểu lục Phí Văn Mạn nuôi dưỡng.
*Mèo Ashera là giống mèo nhân tạo được tạo ra trong phòng thí nghiệm bởi công ty Lifestyle Pets (Mỹ). Họ đã tạo ra mèo Ashera từ ba giống mèo đặc biệt nhất trên thế giới là mèo rừng châu Phi, mèo báo châu Á và mèo nhà. Công ty này tạo ra số lượng mèo không nhiều, chỉ khoảng 100 cá thể mỗi năm và được mệnh danh là giống mèo đắt đỏ nhất thế giới.
Ân Tô Tô không để ý ánh mắt của Phí Nghi Chu đang nhìn cô. Sau một thoáng cảm thấy chột dạ, đầu óc cô quay lại, sự chú ý của cô quay trở lại trọng tâm cuộc trò chuyện
---- làm sao đại lão này biết cô được mời thử vai cho "Phàm độ"?
Nghĩ đến đây, Ân Tô Tô không khỏi hắng giọng. Cô đang soạn thảo trong đầu, cẩn thận cân nhắc lời nói của mình, hỏi: "Phí tiên sinh, làm sao ngài biết tối qua tôi nhận được điện thoại của đoàn phim "Phàm độ"?"
Phí Nghi Chu không hề né tránh, thẳng thừng nói: "Người đầu tư vào bộ phim này là em trai tôi."
Như mọi người đã biết, ông chủ của công ty giải trí FEI Phạn là Phí Văn Phạn, con trai thứ tư của Phí gia, tất nhiên Ân Tô Tô, người trong cuộc cũng biết điều này.
Ân Tô Tô đoán một cách hợp lý: "Em trai ngài nói với ngài sao?"
"Không phải."
Vẻ mặt Phí Nghi Chu không phải là đang cười, khóe miệng cũng không có một đường cong. Nhưng không biết vì lý do gì, Ân Tô Tô cảm thấy lúc này anh không còn lạnh lùng nữa, mềm mại hơn bình thường.
Ân Tô Tô: "Vậy?"
Phí Nghi Chu đáp: "Để cô thử vai là ý của tôi."
Khi nghe câu trả lời này, vẻ mặt của Ân Tô Tô ngưng tụ rõ rệt, nụ cười rạng rỡ và ngọt ngào của cô cũng cứng đờ.
Trong thế giới người trưởng thành cần phải kìm nén sự tò mò, đặc biệt là khi tiếp xúc với những nhân vật như Phí Nghi Chu, đồng thời nên thận trọng trong lời nói và hành động. Ân Tô Tô hiểu, cô đã cố gắng chịu đựng hết lần này đến lần khác nhưng cuối cùng không thể chịu đựng được nữa.
Cô không nói nên lời, bối rối hỏi: "Phí tiên sinh, tại sao ngài lại làm như vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!