Chương 5: Tôi muốn gặp cô

Edit+beta: LQNN203

Tứ thiếu gia những năm gần đây đều tham gia đầu tư phim và tạp kỹ, là một ông chủ tiêu chuẩn trong ngành, mọi người trong ngành đều tranh nhau lấy lòng nịnh bợ anh ta. Trong giới giải trí hiện nay, có thể kể tên ai thì anh ta hầu như đều biết.

Nhưng cái tên "Ân Tô Tô" thực sự xa lạ.

Phí Văn Phạn cau mày suy nghĩ vài giây, nhưng vẫn không có ấn tượng gì.

Anh ta cảm thấy khó hiểu, lẩm bẩm: "Hướng Vũ Lâm của Hoa Nhất thì em biết, nhưng còn Ân Tô Tô là ai? Chưa bao giờ nghe nói đến." Không dám nhiều chuyện hỏi Phí Nghi Chu, anh ta nhìn Hà Kiến Cần bên cạnh, nhướng mày, hạ giọng một chút: "Người mới à?"

Trợ lý Hà thông minh như vậy, sao anh ta dám nói bừa khi sếp chưa lên tiếng. Anh ta rũ mi cụp mắt làm công việc đang dở, giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt của Tứ gia phát ra.

Tuy nhiên, điều mà Phí Văn Phạn không ngờ tới là giây tiếp theo, Phí Nghi Chu đã chủ động tiếp nối lời nói của anh ta.

"Chưa từng nghe nói đến cô ấy thì đi tìm hiểu, cô ấy là nghệ sĩ, em có thể tra cứu thông tin cơ bản của cô ấy trên mạng." Phí Nghi Chu rũ mắt ký tên, ánh mắt lạnh lùng bình tĩnh.

Phí Văn Phạn nghẹn lời, nhất thời không nói nên lời, anh ta không có can đảm hỏi thêm câu nào nữa. Chỉ trả lời: "Vâng, anh cả."

Căn phòng lập tức im lặng.

Phí Nghi Chu tập trung vào tài liệu trong tay, trong khi đó Hà Kiến Cần cũng có vẻ nghiêm túc với công việc của mình. Tứ thiếu gia vốn phiền chán vì bị gò bó, đứng trước mặt hai người, đứng cũng không được mà ngồi cũng không xong, toàn thân cảm thấy khó chịu.

Áp lực.

Quá áp lực.

Phí Văn Phạn trong lòng chửi bới, thầm nghĩ: Hèn gì đều nói ai cũng sợ sếp, ra là có nguyên nhân.

Đứng yên thêm vài giây, Phí Văn Phạn hắng giọng, quyết định chấm dứt hình phạt tinh thần tự hành hạ bản thân này để bỏ chạy. Anh ta thuận miệng tìm cớ nói: "Anh cả, anh bận việc trước đi, em còn có việc phải làm ở công ty bên kia, đi trước ạ."

Phí Nghi Chu thậm chí không ngẩng đầu lên, trả lời hai chữ: "Tra chưa?"

Phí Văn Phạn không có phản ứng: "Tra cái gì ạ?"

Phí Nghi Chu: "Ân Tô Tô."

Phí Văn Phạn: "..."

Phí Văn Phạn lại nghẹn ngào, kinh ngạc bật cười: "Anh cả anh đích thân đề cử người, em còn tư cách từ chối sao?"

Phí Nghi Chu lười biếng cười, ngữ khí cũng tùy ý vài phần: "Đối với dự án đầu tư của em, em là người có tiếng nói cuối cùng, nếu không thích hợp, đương nhiên có thể từ chối."

Phí Văn Phạn nhướng mày, nghiêng người dựa vào bàn làm việc, cố ý xắn tay áo giơ điện thoại lên, âm lượng cũng tăng lên: "Được, để em tra."

Phí Nghi Chu liếc nhìn Phí Văn Phạn, không nói gì, sau đó anh từ từ mở ngăn kéo bên trái của bàn làm việc, lấy ra một thứ gì đó đưa cho Hà Kiến Cần.

Trợ lý Hà cúi đầu, đại khái nhìn lướt qua, trong lòng liền hiểu rõ.

Anh ta bước tới đưa tư liệu cho Phí Văn Phạn, cười nói: "Tứ thiếu gia, màn hình điện thoại hại mắt. Vẫn là xem cái này đi."

Phí Văn Phạn nhận lấy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Đây là thông tin cá nhân của "Ân Tô Tô".

Phí Văn Phạn bắt đầu đọc.

Phát hiện, cô gái này đã tốt nghiệp học viện điện ảnh và truyền hình hạng nhất, được ký hợp đồng với Hoa Nhất Entertainment vào năm tư đại học. Năm năm kể từ khi ra mắt, kinh nghiệm và tác phẩm của cô đều mờ nhạt, hầu hết các vai diễn của cô đều là vai phụ khó ưa, chỉ có hai vai chính, đều là web drama kinh phí thấp.

Với lý lịch sơ lược như vậy, đừng nói là đóng nữ chính trong phim của anh ta, ngay cả khi là con nhà nòi, anh ta cũng phải cân nhắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!