Legacy đã bay ở độ cao 10.000 mét trong gần hai giờ, hiện tại đã hơn ba giờ sáng.
Người ta nói rằng bầu trời trước bình minh là tối nhất, lúc này máy bay công vụ đang bay trong bóng tối, ngoài cửa sổ cabin tối đen như mực, trong phòng nghỉ không có đèn, chỉ có một vệt ánh sáng trắng lọt từ cửa vào, có thể miễn cưỡng cung cấp ánh sáng.
Ân Tô Tô không hề phòng bị, quai hàm bỗng nhiên bị người đàn ông tóm lấy, giam cầm trong không gian của anh, thực sự bị dọa sợ.
Anh ở rất gần cô.
Gần hơn bao giờ hết...
Nhịp tim như sấm, Ân Tô Tô nín thở theo phản xạ.
Từ khoảng cách này, cô có thể nhìn thấy rõ làn da không tì vết của anh, ngũ quan ba chiều, đôi mắt mờ sương và phiên bản bối rối duy nhất của cô ở giữa con ngươi anh.
Lông mi cô rung lên hai lần, má Ân Tô Tô bỏng rát, hoảng sợ đến mức muốn trốn.
Sự việc xảy ra hoàn toàn bất ngờ.
Trong ấn tượng, từ khi cô quen Phí Nghi Chu cho đến nay, anh luôn khiêm tốn, nhã nhặn và tôn trọng cô, những lần tiếp xúc thân thể ít ỏi đều là trong những tình huống cụ thể và vì những lý do đặc biệt.
Nhưng bây giờ, trai đơn gái chiếc trong bóng tối, anh giam cầm cô trên giường một cách công khai bá đạo đến mức cô không khỏi hoảng loạn.
"Phí tiên sinh..." Ân Tô Tô ngập ngừng gọi. Mặc dù cô nhiều lần buộc mình phải bình tĩnh nhưng giọng nói hơi run rẩy của cô lại bộc lộ sự sợ hãi và bất an.
Cô ở trên trời, trên máy bay riêng của người đàn ông này, thậm chí nằm trong phòng ngủ, trên giường của anh, trong tình huống này không có đường từ trên trời xuống đất, anh muốn làm gì cô, cô căn bản không có đường sống để chống lại.
Ân Tô Tô nghĩ, phân tích cuối cùng, đó là lỗi của chính cô khi đã ngây thơ, thực sự nghĩ rằng trên đời có bữa trưa miễn phí
- một quý công tử quyền cao chức trọng làm sao có thể không yêu cầu đáp lại bất cứ điều gì khi anh đã ban ân nhiều lần?
Chỉ trong vài giây, sự khó chịu và hối hận ùa vào lòng.
Ở phía bên kia, Phí Nghi Chu dường như không nghe thấy tiếng gọi nhẹ nhàng của Ân Tô Tô. Anh cúi đầu, vẫn nhìn thẳng vào cô gái trong lòng, đôi mắt sâu như biển, cố chấp yêu cầu cô lặp lại: "Tôi hỏi lời cô vừa nói, có phải gọi nhũ danh của tôi không?"
Vừa rồi cô gọi anh là gì?
Ân Tô Tô hơi trì trệ, trí nhớ của cô chảy ngược về vài giây trước, cô nhớ ra. Sau đó, nhiệt độ trên má tăng vọt, cô mở miệng giải thích, vừa xấu hổ vừa áy náy: "... Quả thực, tôi đã gọi anh là 'A Ngưng'. Xin lỗi, tôi chỉ thấy cái tên này nghe rất hay, cho nên thuận miệng gọi. Nếu có bất kỳ mạo phạm nào, mong Phí tiên sinh bao dung."
Phí Nghi Chu nhìn chằm chằm vào Ân Tô Tô và giữ im lặng.
Tâm trạng của anh lúc này thực sự khá vi diệu.
Rất ít người biết đến cái tên nhỏ A Ngưng này, từ nhỏ chỉ có một số trưởng bối trong họ hàng thân thiết mới gọi anh như vậy.
Gia nghiệp Phí thị khổng lồ, con trai cả của mọi thế hệ đều gánh trên vai trách nhiệm nặng nề, ông nội đặt tên cho anh là Nghi Chu để thể hiện tình cảm của thế hệ đi trước đối với các cháu của mình, ông hy vọng anh có thể trở thành một người cầm lái đủ tư cách, dẫn dắt gia tộc tiến lên phía trước, đồng thời cũng có thể có một nơi trú ẩn về thể chất và tinh thần, cấp bờ nghỉ ngơi.
Không có nhiều người cùng độ tuổi và cùng thế hệ biết tự của anh, cũng chưa có ai gọi anh là "A Ngưng".
Cô gái xinh đẹp với mái tóc xoăn rối bù, đôi mắt vẫn ngái ngủ này là người đầu tiên.
Như thể hai chữ này sinh ra là để rửa tội bằng răng môi cô.
Trong phòng nghỉ tối tăm hoàn toàn không có một âm thanh nào, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng kim rơi.
Phí Nghi Chu từ trên nhìn xuống, ánh mắt bình tĩnh rơi vào khuôn mặt Ân Tô Tô, lướt qua vầng trán mịn màng, đôi mắt sáng và chiếc mũi cao nhưng nhỏ như một đường nét tỉ mỉ.
Tất cả lớp trang điểm đã được tẩy đi, vẻ ngoài thuần khiết nhất của cô đã lộ ra trước mắt anh.
Làn da cô vẫn trắng trẻo, thanh tú nhưng do theo nghề diễn viên nên lịch trình làm việc ngày đêm của cô không đều đặn trong thời gian dài khiến cằm xuất hiện mấy vết mụn nhọt. Hình tròn nhỏ tuy hơi lộ rõ nhưng không hề xấu xí chút nào mà ngược lại trông như hai bông hoa nhỏ màu đỏ nở trên giấy trắng Tuyên Thành, càng tăng thêm vẻ quyến rũ cho cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!