Xe buýt bắt đầu chạy, Tề Diệu Tưởng cũng dần nhận ra chuyện này.
Một khi Kỷ Sầm đuổi theo, vậy cô nên chạy đi đâu đây?
Kỷ Sầm đuổi theo thật rồi.
Đầu óc nóng lên bèn làm một chuyện ngu ngốc như vậy, Tề Diệu Tưởng cảm thấy vô cùng sầu não.
Kỷ Sầm đi đến bên cạnh cô, cúi đầu nhìn cô: "Cậu chạy làm gì? Dám nói mà không dám nhận à?"
Đúng là cô không dám nhận.
Một giây trước còn nói thích cậu ngay trước mặt bạn bè, ai biết giây tiếp theo cậu lại đột nhiên xuất hiện.
Tề Diệu Tưởng: "Không có... Ờm thì, không phải là cậu và đám Bách Trạch Văn đi xem pháo hoa sao?"
Kỷ Sầm: "Đừng nói sang chuyện khác."
"..."
Bị phát hiện rồi.
Cả hai im lặng vài phút, xe buýt sắp dừng ở trạm tiếp theo. Tề Diệu Tưởng lên nhầm xe nên muốn xuống xe vì cô cũng không biết chuyến xe này sẽ chở cô về đâu nhưng lại bị Kỷ Sầm giữ chặt cánh tay.
Kỷ Sầm nhíu mày nhìn cô: "Tề Diệu Tưởng, cậu nhất thiết tránh mặt mình như vậy à?"
Tề Diệu Tưởng a một tiếng.
"Mình vừa mới đuổi theo, cậu lại muốn xuống xe ngay lập tức. Lát nữa mình cũng xuống xe, có phải cậu định nhân lúc mình không chú ý lại lên xe tiếp đúng không?"
Cái gì cơ? CỏMayMắn
Tề Diệu Tưởng giải thích: "Không phải, mình..."
"Mình như vậy khiến cậu không thoải mái à?" Càng nói sắc mặt Kỷ Sầm càng trở nên kém đi: "Trốn mình bao nhiêu ngày rồi, cậu còn muốn trốn đến khi nào nữa?"
Vừa mới dứt lời, xe buýt đã đến trạm, cửa tự động mở ra, thông báo nhắc nhở "Đã đến trạm mời hành khách xuống xe" vang lên. Do thời gian xe dừng lại rất ngắn nên Tề Diệu Tưởng định xuống xe trước rồi nói sau.
"Xuống xe trước đã."
Kỷ Sầm không nghe, vẫn giữ chặt cánh tay cô: "Cậu nói rõ ràng trước đi rồi xuống xe."
"Xuống xe trước rồi nói không được sao?" Tề Diệu Tưởng nói.
Kỷ Sầm không cho: "Ai biết xuống xe cậu có chạy hay không."
Tề Diệu Tưởng thở dài: "Mình không chạy."
Kỷ Sầm nói: "Mình không tin."
Hai người cứ lôi kéo nhau trên xe buýt, chú ngồi bên cạnh nhịn không được thì nói: "Bạn học, các con muốn xuống xe thì xuống nhanh đi, chút nữa cửa đóng lại thì không xuống được nữa đâu."
Sau đó chú ấy lại nói với Kỷ Sầm: "Nếu con bé xuống xe mà còn muốn chạy thì cứ để con bé chạy, con đuổi theo không phải là được rồi sao. Là một chàng trai có vóc dáng cao lớn như vậy chẳng lẽ còn không đuổi kịp một cô gái?"
Hai người im lặng, đồng thời cửa xe cũng đóng lại.
Chú kia kêu tài xế giúp bọn họ: "Bác tài, ở đây còn có người muốn xuống xe."
"Muốn xuống thì xuống nhanh đi, xe còn phải chạy nữa, lề mà lề mề."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!