Chương 44: Cậu Rơi Vào Biển Tình Rồi

Không chỉ mình bọn họ nghĩ như vậy, lúc Kỷ Sầm nhéo cằm Tề Diệu Tưởng trên sân khấu, một số khán giả dưới khán đài không khỏi xuýt xoa, ánh mắt đột nhiên thay đổi.

Cho dù là đang diễn kịch, lời thoại tuân theo trí nhớ nhưng sự tiếp xúc của cơ thể của họ là thật, hành động bóp chặt cằm cô gái của chàng trai cũng là thật.

Khi nam phụ Chu Hữu Tài có cảnh diễn, rõ ràng là anh ta có rất nhiều câu thoại bày tỏ tình yêu với nữ chính Vương Tiểu Thúy, hơn nữa hai người còn có hành động ôm nhau nhưng dưới sân khấu khán giả đều cười, hoàn toàn không có loại phản ứng như thế này.

Bây giờ là cảnh ba của nữ chính và nữ chính đối đầu nhau, thế mà dưới khán đài có những tiếng la ó đầy ám muội đến từ khán giả – thứ mà lẽ ra không nên có trong phân cảnh nghiêm túc này.

Ngô Trừng đóng vai nam phụ hơi hơi nghi ngờ: "Ý là sao? Nam phụ cầu hôn nữ chính bọn họ cũng không hào hứng đến thế, nhưng khi ba của nữ chính nói sẽ nhốt nữ chính trong nhà thì bọn họ lại tỏ ra hào hứng hẳn lên? Là do màn trình diễn của tôi quá tệ hay là do tư tưởng của họ có vấn đề vậy?"

"Lớp trưởng, cậu tin mình đi, cậu diễn không có vấn đề gì cả." La Yên vỗ vỗ vai Ngô Trừng, an ủi nói: "Là khán giả có vấn đề, bây giờ họ không thích xem chuyện tình cảm bình thường mà thích xem mấy kiểu kích thích thôi."

Ngô Trừng ồ lên một tiếng, trong lòng cảm thấy an ủi phần nào.

Nhưng nam chính Bách Trạch Văn còn chưa xuất hiện đã bắt đầu sốt ruột, giọng điệu có hơi lo lắng: "Đạo diễn La, lát nữa tôi và nữ chính diễn cùng nhau, nếu bọn họ không kích động như vậy thì phải làm sao?"

Dù sao thì Ngô Trừng cũng chỉ là nam phụ, Bách Trạch Văn mới là nam chính. Hơn nữa vở kịch còn có tên là "Phú Quý và Tiểu Thúy", tên nhân vật của cậu ta được xếp trước nữ chính, nếu như bị vai phụ là ba của nữ chính chiếm spotlight thì từ nay về sau cậu ta sao còn tồn tại ở trường Nhất Trung được nữa?

"Cái này cậu yên tâm." An ủi nam phụ xong, đạo diễn La lại an ủi nam chính: "Lát nữa cậu lên sân khấu, cho dù cậu với nữ chính có tạo ra cảm giác cặp đôi hay không thì mình đảm bảo khán giả dưới sân khấu sẽ có phản ứng vô cùng kích động."

Sự thật chứng minh đạo diễn xứng đáng làm đạo diễn, có khả năng dự đoán xuất sắc. Ngay khi Bách Trạch Văn vào vai Tư Mã Phú Quý mặc áo khoác đen thời trang và để kiểu tóc cậu ấm giàu có hoang dã ở nông thôn phía trên sân khấu thì khán giả ngay lập tức hét lên.

Đặc biệt là hai lớp A28 và lớp A29 bên dưới khán đài tâng bốc Bách Trạch Văn.

Có mấy người hô khẩu hiệu ủng hộ: "Bách Trạch Văn làn da phát sáng! Bách Trạch Văn môi hồng răng trắng! Bách Trạch Văn mái tóc bóng bẩy!"

Có người thì khen đểu: "Ngô Ngạn Tổ của Nhất Trung! Lưu Đức Hoa đến từ Đồng Châu!"

Có bạn thì đạp người này tâng người kia: "Tên chó chết nhà cậu, hôm nay còn đẹp trai hơn Kỷ Sầm gấp mười ngàn lần!"

Lúc Kỷ Sầm lên sân khấu, phản ứng của đám người này cũng không nhiệt tình đến vậy. Mặc dù Bách Trạch Văn có thể nhìn ra mấy thằng này thực chất là muốn làm nhục mình nhưng cậu ta cũng chẳng ngại.

Cậu ta ưỡn ngực, phô ra khí thế của nam chính.

Khi Vương Tiểu Thúy vô tình đâm phải chiếc xe ba bánh nhập khẩu của Phú Quý, anh ta yêu cầu Tiểu Thuý bồi thường nhưng cô không trả, thậm chí còn mắng anh ta là dăm ba cái đồ tiền bẩn, Tư Mã Phú Quý nheo mắt cười khẩy, bước tới bóp lấy cằm Vương Tiểu Thuý.

Trong mắt Tề Diệu Tưởng hiện lên một tia khó hiểu.

Động tác này có trong kịch bản sao?

Không có, lúc diễn tập cũng không, thế mà hiện giờ Bách Trạch Văn lại làm thêm một cảnh như vậy.

Đạo diễn La: "Cậu ta làm gì thế?"

Phó đạo diễn kiêm nam phụ Ngô Trừng cười nhạo: "Diễn thêm ấy mà."

Đồng Bác đang chờ lên sân khấu bày biểu cảm 'trông thấy ghê': "Cậu ta bị khùng à, đã là nam chính rồi mà còn thêm nhiều cảnh diễn như vậy, cậu ta tưởng mình là Đại Như đấy à?"

(*) Đại Như: Như Ý trong phum Như Ý Truyện

Địch Gia Lương cũng nói: "Thêm cảnh thì thôi, lại còn thêm cái hành động sến súa như vậy, nếu Tề Diệu Tưởng buồn nôn thì là lỗi của ai?"

Đồng Bác nhanh chóng nhéo cánh tay Địch Gia Lương, hất cằm chỉ vào Kỷ Sầm bên cạnh.

Địch Gia Lương nhanh chóng sửa sai: "Ồ, hành động này đương nhiên không có vấn đề gì hết. Chỉ có người là sến súa thôi. Ví dụ như vừa rồi hot boy của lớp chúng ta làm động tác này trông không hề sến một chút nào, cực kỳ sảng khoái tươi phơi phới."

Kỷ Sầm nhếch khóe miệng.

Bách Trạch Văn trên sân khấu hoàn toàn không hề hay biết về những lời châm chọc tàn nhẫn của đám bạn thân, vô tư đắm chìm trong tính cách độc đoán của vai diễn của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!