Cố Dương khinh thường vò tờ giấy nháp, ném đi như rác.
Nhưng quả thật là trời chọn người, Tề Diệu Tưởng không những may mắn trong việc rút blind box mà ngay cả phương diện đoán đề cũng là hoàng đế may mắn giáng thế.
Đề toán mà buổi tối hôm đó cô không ngần ngại đi hỏi lại xuất hiện trong đề thi tháng toàn khối lần hai, giống y hệt dạng câu hỏi và số liệu, hơn nữa còn là câu hỏi kế cuối trong đề kiểm tra.
Sau khi nhìn thấy câu hỏi này, Tề Diệu Tưởng đã bị sốc.
Để tránh tình trạng học sinh cùng lớp trao đổi trong giờ thi, mỗi lần thi tập trung cả khối, chỗ ngồi sẽ được xáo trộn để học sinh các lớp không ngồi cùng phòng thi. Buổi sáng thi xong môn Toán cuối cùng, hành lang đông nghịt người, Tề Diệu Tưởng vừa về đến lớp, chưa kịp nói gì thì bất ngờ bị Lư Văn Giai phấn khích ôm chầm lấy.
"Câu hỏi kế cuối là đề toán chúng ta đi hỏi Kỷ Sầm hôm bữa đó! Aaaaa! Giống y hệt! Một chữ cũng không đổi! Lần đầu tiên mình làm tới câu hỏi lớn cuối cùng, chắc chắn lấy được 12 điểm. Tưởng của mình, mình yêu cậu!"
Một số cậu chàng đến gặp Kỷ Sầm để nghe giảng bài ngày hôm đó khi trở về lớp thì cũng có phản ứng tương tự.
"Tề Diệu Tưởng, giỏi nha, bậc thầy đoán đề."
"Cái này mà cậu cũng đoán trúng được."
"Cũng may hôm đó chúng ta đi hỏi Kỷ Sầm, không thì hối hận chết mất."
Lúc trưa ăn cơm, thậm chí Ngô Trừng còn mộng mơ hơn: "Nếu đây là kỳ thi đại học thì tốt rồi, 12 điểm, vãi thật, vậy tôi có thể đè bẹp được bao nhiêu người chứ."
Cậu ấy nghiêm túc nhìn Tề Diệu Tưởng: "Tề Diệu Tưởng, cậu có thể đoán đề thi đại học đấy."
Lần này chỉ là gặp may, Tề Diệu Tưởng sao dám đoán đề thi đại học. Nếu chỉ dựa vào cô mà đoán trúng đề thi đại học thì những giáo viên chuyên ôn thi đại học có thể nghỉ việc hết rồi.
"Không không không, mình không thể đâu." – Cô vội vàng xua tay: "Hơn nữa câu hỏi đó không phải mình làm được mà là Kỷ Sầm làm ra, nếu như không có cậu ấy thì chúng ta không lấy được 12 điểm này."
Tề Diệu Tưởng cảm thấy công lao to lớn lấy được 12 điểm này không phải do cô mà là Kỷ Sầm.
Vài ngày sau đã có thành tích thi tháng, thành tích môn toán của Tề Diệu Tưởng cao hơn mười điểm so với kỳ thi giữa kỳ lần trước, chính thức đạt mốc 110 điểm, thêm một vài điểm nữa là đến 120 điểm rồi.
Hơn nữa không riêng gì cô, lần này điểm tổng môn toán của lớp A28 đã tăng lên, điểm trung bình cũng cao hơn so với lần trước, đứng thứ hai toàn khối chỉ sau lớp A29, cuối cùng cũng làm cho tổ trưởng tổ ra đề Đổng Vĩnh Hoa một chút mặt mũi rồi. Đổng Vĩnh Hoa rất vui, khi lên lớp hiếm khi khen ngợi vài câu.
"Nhưng các em cũng không thể vì lần này thi tốt mà kiêu ngạo tự mãn được. Học kỳ này các em học tốt đến đâu vẫn còn phải phụ thuộc vào bài thi cuối kỳ. Đừng lơ là, phải tiếp tục cố gắng biết không?"
Đổng Vĩnh Hoa khen rồi lại chê: "Đề thi lần này không khó như đề thi giữa kỳ vừa rồi nên vẫn có khá nhiều học sinh đạt điểm cao. Lớp chúng ta có bốn học sinh được 140 điểm lần này, trong đó cao nhất chính là Cố Dương, 145 điểm, rất tốt. Người đạt 120 trở lên cũng không ít, nhưng so với lớp A29 bên cạnh thì vẫn có một khoảng cách nhất định."
"Kỳ thi tháng này lớp A29 có ba người đạt điểm tuyệt đối, lớp chúng ta lần này không có ai được điểm tuyệt đối, đặc biệt là Cố Dương, chỉ thiếu chút nữa thôi, có hơi tiếc."
Lời này vừa nói ra, dưới bục giảng đã có rất nhiều tiếng cảm thán.
Dù gì Nhất Trung là trường cấp ba trọng điểm của tỉnh, tỉ lệ đậu vào các trường đại học hàng đầu mỗi năm đều cao, được 140 điểm môn Toán đã là rất giỏi rồi. Chỉ cần duy trì được trình độ này đến lớp 12, dù không dám chắc vào được đại học Thanh Hoa hay Bắc Kinh nhưng vào các trường đại học hàng đầu trong nước thì gần như chắc chắn.
Suy cho cùng, một người có thể học tốt môn toán thì những môn khác sẽ không có vấn đề gì, trừ khi người đó học quá lệch.
Đổng Vĩnh Hoa không nói ba người đoạt điểm tuyệt đối lớp bên cạnh là ai, nhưng không cần nghĩ cũng biết một trong ba người chắc chắn sẽ có Kỷ Sầm.
Quả nhiên, Đổng Vĩnh Hoa sang lớp bên cạnh mượn bài thi về trình chiếu lên màn hình, trên ô họ tên, tên của Kỷ Sầm được viết chình ình ở đó.
Số điểm là 150 không ai có thể từ chối được.
Bên dưới bục giảng có nhiều tiếng woa, ồ không đồng đều.
Nhưng lần này giọng điệu của Đổng Vĩnh Hoa không hề châm chọc giống như lần trước, tuy Kỷ Sầm đạt 150 điểm và rất xuất sắc nhưng lần này trong lớp của ông cũng có rất nhiều học sinh làm tốt.
Đổng Vĩnh Hoa nói: "Được rồi, chúng ta xem bài thi đạt điểm tuyệt đối một chút, lần sau tiếp tục cố gắng, đến kỳ thi cuối kỳ, lớp chúng ta cũng sẽ có người đạt điểm tuyệt đối."
Hết tiết học, Đổng Vĩnh Hoa đưa bài thi của Kỷ Sầm cho Cố Dương giống như lần trước, bảo cậu ấy đi trả lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!