Chương 26: Người Bạn Trai Vô Cùng Chuẩn Mực

Tề Diệu Tưởng nhất thời không biết nói gì, mở to mắt nhìn cậu.

Dường như Kỷ Sầm cũng cảm thấy câu nói này hơi kỳ quặc nên ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Sao nào, không phải trong từ bạn trai cũng có chữ 'bạn' đấy sao?"

Từ nào có chữ "bạn" thì có nghĩa là bạn thật à?

Bánh bà xã* cũng có từ "bà xã" đấy thôi.

(*) Bánh bà xã là món bánh ngọt nổi tiếng của Quảng Đông với vỏ mỏng gồm nhiều lớp, làm từ bột mì, mỡ lợn, phần nhân bánh gồm bí đao, hạt mè và dừa bào.

Cô đâu có ngốc, hơn nữa cô còn xem rất nhiều bộ phim thần tượng với mẹ nên cô vẫn phân biệt được từ bạn và từ bạn trai.

"Vậy theo như cậu nói, bạn gái cũng là bạn à."

Kỷ Sầm mặt không đổi sắc: "Đúng vậy."

Ánh mắt Tề Diệu Tưởng từ từ rời khỏi người cậu.

Dưới ánh đèn tờ mờ của sân bóng rổ, Kỷ Sầm nhìn thấy khoé miệng của cô nhếch lên rõ ràng, cậu nhướng mày: "Có người hình như không quá đồng ý với lời mình nói nhỉ."

"Không có mà, vốn dĩ mỗi người luôn có định nghĩa khác nhau về từ bạn." Tề Diệu Tưởng nói: "Dù sao thì mình cũng cảm thấy giữa bạn và bạn trai, bạn gái vẫn có sự khác biệt."

Kỷ Sầm hỏi: "Khác biệt thế nào?"

Tề Diệu Tưởng nghiêng đầu nhìn cậu. Sao cô cảm thấy cậu đã biết rõ còn cố tình hỏi?

Cô nghi ngờ nhìn cậu: "Cậu đâu phải là học sinh tiểu học, bạn và bạn trai, bạn gái khác nhau thế nào chẳng lẽ cậu lại không biết?"

Hơn nữa, hiện giờ ngay cả phần lớn học sinh tiểu học cũng đều biết cả. Đôi khi cô lướt video ngắn thì thường xuyên thấy các em học sinh tiểu học đăng video công khai chuyện tình cảm rồi video trở nên sa đọa sau khi chia tay. Cái cảm giác xấu hổ đó khiến Tề Diệu Tưởng không kìm được mà cảm thán một đứa học sinh cấp ba như cô có phải đã già rồi không, lỗi thời rồi hay không, không hiểu nổi giới trẻ bây giờ nữa.

Ánh mắt Kỷ Sầm vẫn bình tĩnh: "Mình chưa từng có bạn gái, sao mình biết được."

Tề Diệu Tưởng theo bản năng nói: "Mình cũng không có bạn trai, làm sao mình biết được."

"Ai biết bình thường cậu có đọc thứ vớ vẩn gì không." Kỷ Sầm chậm rãi nói.

"Cậu có ý gì thế hả?"

Tề Diệu Tưởng trừng mắt, không biết là mình bị oan hay là bị chọc trúng tim đen.

Nói cứ như cô trưởng thành sớm vậy.

Ở độ tuổi này của bọn họ, trưởng thành sớm không phải là một từ gì tốt đẹp. Trưởng thành sớm có nghĩa là biết quá nhiều chuyện mà đáng lẽ ở độ tuổi của bọn họ không nên biết, chẳng hạn như về chuyện tình cảm, chuyện người lớn, thậm chí cả những vấn đề tế nhị liên quan đến tì. nh d. ục.

Nói theo cách khác, trưởng thành sớm có nghĩa là trong đầu người đó chứa những thứ "đen tối". Ở độ tuổi này của bọn họ, có rất nhiều chuyện không thể lấy ra ngoài nói, cho dù mình hiểu cũng sẽ thừa nhận là mình không hiểu.

Lỗ tai Tề Diệu Tưởng nóng lên, cô đáp lại chàng trai: "Cậu là con trai mà cứ làm bộ trong sáng quá vậy, chắc chắn cậu biết nhiều hơn mình."

"Vậy à?" Khoé môi Kỷ Sầm hơi nhếch lên, giọng điệu vờ tò mò: "Vậy cậu lấy một ví dụ mà cậu cho rằng mình hiểu nhiều hơn cậu ở chuyện kia đi."

Tề Diệu Tưởng: "Thì là chuyện về bạn trai bạn gái đó, chắc chắn cậu hiểu hơn mình nhiều."

Kỷ Sầm: "Chuyện về bạn trai bạn gái gì cơ?"

Tề Diệu Tưởng không nói.

Chắc chắn là cậu đang giả ngu.

Cô không thể nói thêm gì nữa, nếu không sẽ bị cậu trả lời "Không phải cậu cũng hiểu rất nhiều sao". Tề Diệu Tưởng thở dài, sau đó giả ngốc với cậu: "Mình không biết, cậu đừng hỏi mình."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!