Chương 24: Cô Ấy Đối Xử Với Cậu Đặc Biệt Thế

Kỷ Sầm đứng dậy, không nói lời thừa thãi mà đi đến trước mặt Tề Diệu Tưởng, túm cổ áo của Bách Trạch Văn kéo cậu ta về chỗ ngồi

Miệng Bách Trạch Văn còn đang hét lớn: "Được lắm, cái tên đàn ông đáng chết, anh thế mà lại còn bảo vệ con nhóc hồ ly tinh này!"

Vừa nói cậu ta vừa dùng đũa chỉ vào mũi Kỷ Sầm.

Kỷ Sầm dùng đũa của mình hất văng đũa của cậu ta ra.

"Không sai, vậy nên cậu đừng tự rước lấy nhục cho mình nữa, lo ăn cơm của cậu đi."

Những người khác nghe thấy thì nghĩ Kỷ Sầm bị làm ồn đến nỗi thấy phiền, lười tranh cãi nên mới trả lời có lệ với Bách Trạch Văn.

Nhưng Bách Trạch Văn lại không cảm thấy như vậy. Vốn dĩ cậu ta chỉ cố ý diễn vẻ tức giận, nhưng hiện giờ vẻ mặt lại vô cùng sâu xa đầy ẩn ý

Cậu ta nghiêng đầu liếc nhìn Tề Diệu Tưởng.

Đúng lúc Tề Diệu Tưởng đang nhìn bọn họ, Bách Trạch Văn nheo đôi mắt hồ ly của cậu ta, dùng khẩu hình nói với cô:

"Nhóc hồ ly tinh."

Tề Diệu Tưởng nhanh chóng dời mắt về.

Vụ việc nhỏ nhặt này qua đi, mọi người cười cười rồi tiếp tục ăn cơm. Lư Văn Giai ở bên cạnh hào hứng thảo luận với La Yên về tiết mục sẽ biểu diễn vào đêm hội Tết dương lịch.

Ngoại trừ Bách Trạch Văn và cô, dường như không có ai để ý đến những lời Kỷ Sầm vừa nói.

Tôi thiên vị "nhóc hồ ly tinh" đó, thì sao nào.

Trong lòng Tề Diệu Tưởng muốn phản bác.

Cô chẳng phải là "nhóc hồ ly tinh" đâu.

Kỷ Sầm không muốn tiếp tục làm bạn cùng bàn với Bách Trạch Văn nữa, đó là mâu thuẫn giữa hai người bọn họ, không liên quan gì đến cô.....

Ăn xong, Kỷ Sầm và Bách Trạch Văn trở về ký túc xá nghỉ trưa, chia tay sáu thành viên của lớp A28 tại cửa căn tin.

Bách Trạch Văn nói: "Khi nào lớp các cậu quyết định xong tiết mục biểu diễn thì nói cho chúng tôi biết với, chúng tôi tham khảo xem sao."

La Yên nói: "Không được, lỡ như lớp các cậu copy ý tưởng của lớp chúng tôi thì sao?"

"Gì cơ? Lớp chúng tôi copy lớp các cậu?" – Bách Trạch Văn cười ha hả một tiếng: "Có lầm không vậy, lớp chúng tôi đều có chỉ số IQ 180 đấy, sao có thể copy được chứ?"

Ngô Trừng chen vào nói: "Vậy phiền lớp các cậu tự lên ý tưởng đi, đừng hỏi thăm tiết mục của lớp chúng tôi nữa."

Bách Trạch Văn "xí", tự tin phun ra một câu: "Chờ xem, đến lúc đó ý tưởng sáng tạo của lớp chúng tôi nhất định sẽ đánh bại lớp các cậu."

Sau đó lôi kéo Kỷ Sầm rời đi.

Sau khi người lớp khác đi rồi, sáu người bọn họ vừa đi về lớp vừa tiếp tục thảo luận xem nên biểu diễn tiết mục gì.

Các tiết mục biểu diễn trong tiệc tối đơn giản chỉ là những hình thức trình diễn cũ rích như ca hát hay nhảy múa, các lớp khác chắc chắn cũng sẽ nghĩ như vậy.

La Yên nói: "Nếu không thì diễn kịch đi, chắc là sẽ không có nhiều lớp làm cái này đâu."

Vương Thư Huỷ nói: "Sao cũng được, miễn là đừng cho mình lên sân khấu diễn là được."

La Yên hỏi những người khác: "Các cậu cảm thấy thế nào?"

Lư Văn Giai hỏi: "Diễn kịch gì đây? Kịch của Triệu Bản Sơn* sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!