Chương 21: Đẹp Trai Cỡ Này Mà Còn Chơi Trò Yêu Thầm

Sao cô lại có cảm giác như đang lén yêu đương với bạn nam sau lưng mẹ vậy nhỉ?

Tề Diệu Tưởng nói có lệ: "Không nói chuyện với cậu nữa, mình đi ăn cơm." Tề Diệu Tưởng cất điện thoại, không dám trả lời cậu.

Nếu mẹ tò mò xem cô đang trò chuyện với ai, nhìn vào lịch sử cuộc trò chuyện này thì cô nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không giải thích rõ được.

Ăn tối xong, Tề Diệu Tưởng muốn về phòng nhưng bị mẹ ngăn lại.

"Con còn chơi điện thoại à? Lượng thời gian con chơi điện thoại hôm nay đã vượt quá mức giới hạn rồi đó."

Tề Diệu Tưởng chột dạ nói: "Không chơi ạ, con về phòng làm bài tập."

"Buổi tối làm bài tập không tốt cho mắt, học sinh trường con có nhiều người bị cận là do tiết tự học buổi tối đấy." – Tề Tư vỗ lên ghế sô pha: "Lại đây, xem phim cùng mẹ nào."

Tề Diệu Tưởng: "..."

Xem tivi chẳng lẽ tốt cho mắt sao?

Nhưng cô không dám phản kháng, chỉ có thể vâng lệnh ngồi xuống.

Bộ phim mà mẹ cô đang xem là phim thần tượng tình cảm văn phòng được thảo luận sôi nổi trên mạng gần đây.

Nếu nói là mẹ thích xem, thì sao mẹ suốt ngày chê bai cốt truyện hơn là thảo luận về nội dung. Bầu không khí ám muội giữa nam nữ chính trong phim rất lãng mạn, còn mẹ cô lại cười ngặt nghẽo, bảo biên kịch phim này chắc chắn chưa từng học hành tử tế gì, đời thực làm sao xảy ra chuyện như vậy.

Còn nếu nói mẹ không thích xem, thì sao ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào lịch chiếu phim, tập nào cũng xem, không xem một ngày thì cả người cảm thấy khó chịu.

Tề Diệu Tưởng không thể hiểu được mẹ cô đang nghĩ gì.

Lúc này, trong phim đã chiếu đến cảnh nam nữ chính vì đủ loại hiểu lầm mà cãi nhau đòi chia tay. Hai người đứng cãi vã dưới cơn mưa tầm tã, sau đó nữ chính định bỏ đi, nam chính liền kéo cô ấy lại, bá đạo hôn cô ấy.

Tề Diệu Tưởng nghĩ thầm, lúc này mình có nên kiếm cớ đi uống nước không?

Nhưng Tề Tư chẳng thấy có gì cả, thậm chí bà vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem phim vừa mở lớp dạy con gái: "Mẹ nói với con nhé, sau này khi con đi làm rồi có bạn trai, nếu gặp phải loại đàn ông không biết nói năng lại còn thiếu trách nhiệm như thế này thì phải chia tay ngay lập tức, đừng có dẫn về ra mắt mẹ để mẹ khỏi lên cơn tức."

Tề Diệu Tưởng thở dài.

Bây giờ cô mới học lớp 10, còn 800 năm nữa mới đưa bạn trai về nhà cho mẹ xem, nói chuyện này với cô làm gì?

Cô cũng cắn một miếng đồ ăn vặt rồi nói: "Mẹ, sau này nếu mẹ có bạn trai như vậy thì mẹ cũng đừng mang chú ấy về cho con xem, để con khỏi tức giận."

Tề Tư liếc nhìn con gái mình.

Hai mẹ con trông khá giống nhau. Cả hai đều có đôi mắt hạnh tròn sáng và khuôn mặt trái xoan thanh tú. Vì còn nhỏ nên khuôn mặt của Tề Diệu Tưởng trẻ con và dễ thương hơn. Trong khi ngũ quan của Tề Tư lại nữ tính, hiện đại, trưởng thành và quyến rũ.

"Con cứ yên tâm đi." Tề Tư nói: "Mẹ sẽ không tìm ba dượng cho con đâu."

Chuyện này mẹ đã từng nói với Tề Diệu Tưởng rồi.

Khi Tề Diệu Tưởng còn rất nhỏ, có lẽ khi cô còn học tiểu học, giáo viên mỹ thuật đã giao một bài tập trên lớp với chủ đề "gia đình ba người".  Vì mỗi gia đình có số thành viên khác nhau nên không có giới hạn về số lượng người, tóm lại là chỉ cần vẽ mọi người trong gia đình là được.

Hầu hết các bạn trong lớp đều vẽ gia đình có ba người là ba, mẹ và bản thân. Ngoài ra còn có nhiều bức vẽ thêm anh chị em hoặc ông bà.

Chỉ có Tề Diệu Tưởng là nhẹ nhàng nhất, cô chỉ vẽ hai người, mẹ cô và cô.

Sau đó, giáo viên mỹ thuật chọn bức tranh của một bạn cùng lớp làm tranh minh hoạ, dán lên bảng cho mọi người cùng thưởng thức. Bạn học đó vẽ gia đình bảy người, vì bức tranh rất kỳ công nên được giáo viên chấm điểm cao.

Khi bức tranh được trưng trên bảng tin, bạn học này chỉ từng người một, kể với cả lớp đây là ai.

Lúc đó Tề Diệu Tưởng mới biết được, hóa ra trong một nhà có thể có nhiều người cùng chung sống như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!