Chương 105: Tỏ Tình Thêm Lần Nữa Thì Có Sao Đâu [Hoàn chính văn]

Bảng danh dự chữ vàng nền đỏ, nhìn mà lóa cả mắt. Trông người nào người nấy đều có một tương lai xán lạn, điểm nào cũng tốt.

Nếu phải chọn một điều làm bọn họ thấy tiếc nuối thì có lẽ là có ba người không chọn đại học ở Bắc Kinh.

Lư Văn Giai nói họ sau này nhất định phải đến Bắc Kinh chơi.

Ba người đều đồng ý, chắc chắn phải vậy chứ.

Ngô Trừng nói sau này có thể đến Thượng Hải tìm cậu ấy chơi. Vương Thư Hủy thì bảo rằng hãy đi Hàng Châu. Còn Đồng Bác lại dặn cả nhóm đi Vũ Hán chơi với cậu ấy, cậu ấy sẽ mời mọi người ăn mì khô chính tông nhất.

Cả nhóm hẹn nhau xong lại bắt đầu vội vàng bàn bạc xem có cần tranh thủ nghỉ hè lần này đi du lịch cùng nhau không.

Lư Văn Giai bỗng đề nghị: [Cậu đưa cả bạn gái của cậu đi đi, càng đông càng vui @Ngô Ngạn Tổ (phiên bản đã tốt nghiệp)]

Lư Văn Giai nhắc tới bạn gái của Bách Trạch Văn nên Ngô Trừng mới nhớ ra: [Quên không hỏi, thằng chó chết kia bạn gái cậu thi vào đâu thế? Cũng ở Bắc Kinh à?]

Bách Trạch Văn: [Không, cô ấy đi đại học Chiết Giang, cùng trường với chị Vương đó.]

Vương Thư Hủy: [Thật hay giả đấy?]

Bách Trạch Văn: [Lừa cậu làm gì?]

Lư Văn Giai: [Thế chẳng phải các cậu sẽ yêu xa sao?]

Bách Trạch Văn: [Tụi tôi chia tay rồi.]

Trong nhóm ngạc nhiên cảm thán, Bách Trạch Văn lại rất bình tĩnh. Cậu ta và Lâm Diệc Lâm chia tay trong hòa bình, một chút mâu thuẫn cũng chẳng có. Sau khi biết được đối phương chọn trường nào thì nói trước tiếng chúc mừng rồi lại ăn ý mà nói chia tay.

Lư Văn Giai ghét bỏ: [Cậu tồi thật.]

Bách Trạch Văn: [? Chia tay là tồi á hả?]

La Yên trồi lên: [Nếu đã không định cùng người ta đi đến tận cùng thì lúc bắt đầu đừng có yêu đương, giờ chiếm được của hời rồi lại chia tay, không phải trai đểu thì là gì?]

Bách Trạch Văn: [? Tôi chiếm được của hời gì chứ?]

Bách Trạch Văn: [Tôi và Lâm Diệc Lâm ngay cả tay còn chưa nắm được mấy lần.]

Lư Văn Giai: [? Trong sáng thế ư?]

Bách Trạch Văn: [Không được à?]

Bách Trạch Văn: [Cậu tưởng ai cũng như Kỷ Sầm chắc?]

Kỷ Sầm: [?]

Kỷ Sầm: [Dở hơi hả? Kéo tôi vào làm gì?]

Lư Văn Giai: [Thế cũng xem là yêu nhau á? Tôi thấy cậu đang tìm bạn cùng tiến thì có, giờ thi lên đại học rồi thì đường ai nấy đi.]

Bách Trạch Văn không phủ nhận. Thực ra cậu ta cũng thấy vậy, Lâm Diệc Lâm đối với cậu ta thì càng giống một người bạn cùng học tập hơn là bạn gái. Một người bạn mà trong năm lớp 12 học hành khô khan, khi ở cạnh cậu ta thấy rất thoải mái, một người bạn đồng hành vừa xinh đẹp vừa thú vị.

Hai người chia tay cũng vô cùng cởi mở, chẳng ai rối rắm vì một đoạn tình cảm mà trong đó cả hai chẳng có mấy phần thật lòng.

Chia tay rồi thì vẫn là bạn bè. Càng đông càng vui nên Bách Trạch Văn đi hỏi Lâm Diệc Lâm xem cô ấy có muốn gia nhập nhóm du lịch tốt nghiệp của họ không.

Lâm Diệc Lâm cũng muốn đi du lịch tốt nghiệp với bạn của cô ấy nên đã khéo léo từ chối lời mời, sau đó hỏi lại.

"Câu lạc bộ năm nay định tổ chức tiệc tốt nghiệp, F4 các cậu có hứng tham gia không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!