Cả nhóm ước gì có thể gọi điện thoại cho Kỷ Sầm ngay lập tức để nói cho cậu biết rằng những năm nay Tưởng Tưởng đã phải chịu đựng những gì. Cô có nỗi khổ riêng chứ không phải cố ý trốn tránh cậu đâu, cô cũng không cố ý từ chối để các bạn ở bên ngoài.
Tề Tư nói sẽ điều tra việc giữa cô Tăng và ba ruột Tưởng Tưởng, chuyện này người lớn bọn họ sẽ giải quyết, mấy đứa nhóc như họ cũng chẳng giúp được gì.
Trước khi tiễn bốn người ra cửa, Tề Tư suy nghĩ rồi vẫn dặn dò Bách Trạch Văn tạm thời đừng nói cho Kỷ Sầm biết chuyện của Tưởng Tưởng.
"Thằng bé Kỷ Sầm vẫn đang ở Bắc Kinh, dì không muốn vì chuyện này mà làm nó bị ảnh hưởng." Tề Tư nói: "Khoảng thời gian Kỷ Sầm không ở Đồng Châu, dì nhờ bọn con ở trường quan tâm Tưởng Tưởng hơn nhé. Đợi Kỷ Sầm thi đấu xong quay về rồi hẵng nói cho nó hay."
Tề Tư không những suy nghĩ cho con gái mình mà đồng thời cũng suy xét đến tương lai của Kỷ Sầm.
Chúng vẫn là những đứa trẻ đang ở độ tuổi tình cảm to hơn cả trời, khoảnh khắc này có lẽ sẽ cảm thấy không gì quan trọng bằng tình bạn. Thế nhưng bà là người lớn, từng trải hơn chúng rất nhiều, bà biết trải nghiệm hiện tại của Kỷ Sầm quan trong với thằng bé đến mức nào. Tưởng Tưởng không muốn nói cho thằng bé bản thân mình chịu uất ức vì không muốn ảnh hưởng đến lựa chọn của thằng bé, Tề Tư cũng thế.
Bách Trạch Văn gật đầu đồng ý với yêu cầu của Tề Tư, nhưng sau khi xuống lầu thì lập tức gọi điện cho Kỷ Sầm.
Kỷ Sầm không nghe máy, có lẽ là không mang điện thoại bên người. Bách Trạch Văn lại gửi tin nhắn cho cậu, bảo rằng nhìn thấy tin nhắn thì gọi điện lại.
Lư Văn Giai kéo cánh tay cậu ta: "Chẳng phải dì không cho cậu nói với Kỷ Sầm à?"
Bách Trạch Văn hỏi ngược lại: "Cậu nghĩ bây giờ Kỷ Sầm cả ngày đều lo lắng chuyện chia tay, tôi không nói với cậu ta thì tâm trạng cậu ta có tốt hơn không?"
Vương Thư Hủy lo lắng: "Thế nếu lỡ làm chậm trễ cậu ấy thi đấu thì sao?"
La Yên cũng gật đầu khuyên: "Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này thì đáng tiếc lắm."
Các cô ấy đều lo lắng cho Kỷ Sầm còn Bách Trạch Văn thì lại cười.
"Yên tâm đi, với người khác có lẽ sẽ đáng tiếc nhưng với Kỷ Sầm thì không đâu."
Cậu ta hiểu bạn mình, với Kỷ Sầm mà nói thì thi đấu chỉ là dệt hoa trên gấm thôi.
Kỷ Sầm thích xem Harry Potter, ước mơ lớn nhất từ bé chính là trở thành một pháp sư, hoặc nói cậu muốn trở thành một người giải cứu thế giới.
Cậu bé có ước mơ giải cứu thế giới, thỉnh thoảng sẽ ngơ ngác rồi bỗng nhiên nói một câu "Anh Thang, Chó chết, các cậu nói xem trên thế giới chẳng lẽ thật sự không có pháp sư ư?"
Khi ấy Bách Trạch Văn và Cố Dương buồn cười mà nhìn cậu, hỏi cậu vẫn là trẻ con chắc, thế mà còn tin thế giới phép thuật.
"Muốn giải cứu thế giới quá." Kỷ Sầm thở dài.
Cố Dương cố ý hỏi: "Cậu hi vọng thế giới không hòa bình thế hả?"
"Tôi hi vọng thế giới hòa bình, nhưng tôi cũng muốn làm người giải cứu thế giới."
Bách Trạch Văn: "Tại sao lại muốn làm người giải cứu thế giới?"
"Vì ngầu đó."
Hai chàng trai cạn lời nhìn bạn mình, Kỷ Sầm lại nhướng mày nhìn họ rồi cười như một đứa trẻ.
Hai người bất lực nhìn nhau, ăn ý dùng ánh mắt trao đổi lời trong lòng.
Điềm tĩnh lại dịu dàng, cởi mở lại đáng tin cậy, sáng suốt nhưng đồng thời cũng mang theo phong thái thiếu niên rực rỡ như ánh mặt trời. Một Kỷ Sầm như thế chính là tia sáng chiếu xuống sinh mệnh của bọn họ, là niềm an ủi, là một người bạn, người anh em mà họ không thể thiếu trong cuộc đời này.
Muggle thì làm sao, không biết phép thuật thì thế nào, từ lâu Kỷ Sầm đã là người giải cứu hai người bọn họ rồi.
(*) Muggle: một danh từ để chỉ người thường (không có phép thuật) trong truyện Harry Potter.
Vì thế nên Bách Trạch Văn biết hiện giờ việc Kỷ Sầm muốn làm nhất là gì.....
Giai đoạn huấn luyện tạm thời kết thúc. Từ năm ngoái đến năm nay, một kì thi tuyển chọn thí sinh cho cuộc thi 5 môn học lớn, từ đội tuyển thành phố cho đến đội tuyển tỉnh, tuyển chọn gắt gao, nhiều thí sinh như vậy mà sau cùng vài trăm thí sinh mũi nhọn ưu tú nhất được chọn tiến vào đội tuyển quốc gia. Sau cùng lại chọn thêm một lần nữa, chọn ra một nhóm để ra nước ngoài thi đấu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!