Nếu lúc này mà nói không cần thì thực sự không có EQ.
Tề Diệu Tưởng vẫn còn chút EQ này.
Hơn nữa cô cảm thấy việc có thể trò chuyện với Kỷ Sầm cũng rất tốt. Kỷ Sầm là người tốt, lại còn là một học sinh xuất sắc. Nếu nói chuyện nhiều với cậu ấy, biết đâu có thể lây chút vía học sinh xuất sắc của cậu, giúp cô thi giữa kỳ tốt hơn thì sao.
Hy vọng Kỷ Sầm phù hộ cho cô làm tốt bài kiểm tra giữa kỳ.
Trong lòng Tề Diệu Tưởng thầm cúi đầu vái lạy Kỷ Sầm.
Mấy ngày trước Lư Văn Giai vái Kỷ Sầm, cô còn cảm thấy cô nàng hơi lố, nhưng bây giờ đột nhiên cô có thể hiểu được cảm giác đó rồi.
Vậy thì không trả cậu ấy một tệ rưỡi nữa, ngày mai cô sẽ nói dì bán bánh cho cậu thêm hai quả trứng ốp.
Tề Diệu Tưởng trả lời "được" rồi nói tiếp: [Nhưng mà hôm nay mình có rất nhiều bài tập về nhà, sáng mai phải nộp rồi. Chúng ta có thể nói chuyện vào lúc khác được không?]
Qua điện thoại có thể đoán được vẻ mặt của cô lúc này, chắc hẳn cô đang rất lo lắng, sợ việc xin kéo dài thời gian của mình sẽ khiến cậu không vui.
Có vẻ như cô sợ làm mọi người không vui, trước khi làm chuyện gì cô cũng sẽ suy nghĩ rất nhiều, cho dù chuyện đó có thể gây rắc rối cho bản thân, nhưng điều cô quan tâm đầu tiên không phải là cảm xúc của mình mà là liệu chuyện đó có khiến người khác không vui hay không.
Tuy cô chân thành nhưng cũng khiến cô trông có vẻ thiếu cá tính và rất dễ bị bắt nạt.
"Được, cậu làm bài tập về nhà trước đi."
Kỷ Sầm trả lời trước một câu như thế, sau đó ấn điện thoại nói: "Nếu có câu hỏi nào không biết thì có thể hỏi tôi."
Ngón tay vẫn đang giữ nút ghi âm, sau khi nghĩ ngợi một lúc, cậu lại bấm hủy.
Có vẻ hơi vội vàng rồi.
Thôi, từ từ rồi tiến tới.
Vừa đặt điện thoại xuống, bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nói của Bách Trạch Văn.
"Chậc chậc châc, bọn mình nói về một tệ rưỡi nhé ~"
Trước bồn rửa tay chung trong ký túc xá, tiếng nước xối xả, Bách Trạch Văn vừa bị đá một cái, bực bội lặp lại lời của Kỷ Sầm.
Vừa dứt lời, cậu ta lại bị tạt nước vào mặt.
Kỷ Sầm: "Cút."
Giọng điệu khác hoàn toàn với tin nhắn thoại vừa rồi.
Bách Trạch Văn giơ tay lau sạch vết nước. Lời đầu tiên cậu ta nói sau khi ôm chậu rửa mặt trở về ký túc xá là thông báo cho những người bạn cùng phòng khác bằng giọng điệu nhấn nhá:
"Các đồng chí! Tin vui đây. Dựa vào trí tuệ hơn người của mình, hôm nay đồng chí Kỷ Sầm của chúng ta cuối cùng cũng đã thành công lấy được số QQ, số WeChat và số điện thoại di động của Tề Diệu Tưởng lớp bên cạnh! Giành thắng lợi giai đoạn đầu rồi, vỗ tay!"
Sáu người còn lại trong phòng ký túc xá tám người lập tức phối hợp vỗ tay.
"Bộp bộp bộp."
"Tuyệt vời!"
"Xuất bản sách đi!"
"Hot boy lớp ra tay, ai có thể địch lại chứ."
Kỷ Sầm: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!