Chương 22: Không Đẹp Bằng Cậu

Sau tuần thi giữa kỳ, mọi thứ đều trở lại bình thường.

Thời tiết lại lạnh hơn một chút, ngoại trừ việc tập thể dục bắt buộc trong giờ nghỉ giải lao, hầu như không có học sinh nào ra khỏi lớp. Chuông hết tiết reo lên, trừ khi cần đi vệ sinh, còn không thì đa số mọi người đều chọn ngồi tại chỗ, không muốn rời xa chiếc ghế vất vả lắm mới ấm lên này.

"Ôi, trời lạnh thế này dù chuông có reo thì đâu ai muốn ra chơi đâu chứ."

Tiết tiếp theo là môn Toán của Đổng Vĩnh Hoa, chuông còn chưa reo mà thầy ấy đã vào lớp rồi, thần dân lớp A28 dùng ngón chân để nghĩ cũng biết mười phút nghỉ giải lao xem như không có.

Hiểu giáo viên sao bằng học sinh. Đổng Vĩnh Hoa bước lên bục giảng, một tay cầm bình giữ nhiệt, tay kia cầm một chồng đề kiểm tra, đặt lên bàn rồi vẫy tay với đại biểu môn Toán.

"Đại biểu môn Toán, lên phát đề đi."

Đại biểu môn Toán vừa phát bài thi, Đổng Vĩnh Hoa vừa nói: "Quyển đề này xem như bài tập về nhà cho các em. Trong hai ngày này nhất định phải làm xong, ngày kia lên lớp thầy sẽ chữa. Đến lúc đó đừng có đưa cho thầy tờ giấy trắng tinh, đi học lại thầy sẽ kiểm tra đấy."

Sau đó thầy nhấp một ngụm nước ấm rồi tiếp tục nói: "Trong hai ngày này chúng ta sẽ chữa đề thi giữa kỳ vừa rồi. Thi giữa kỳ đã xong, bây giờ các em đã biết năng lực của mình ở đâu rồi chứ?"

Dưới bục giảng không có tiếng đáp lời nào.

Đề thi giữa kỳ lần này còn khó hơn đề kiểm tra tháng lần trước, nhất là môn Toán. Bởi vì tổ trưởng tổ ra đề lần này chính là người đang đắc ý đứng trên bục giảng, giáo viên chủ nhiệm yêu quý của lớp họ – thầy Đổng Vĩnh Hoa.

Các giáo viên chấm bài rất nhanh, chỉ vỏn vẹn trong hai ngày cuối tuần là xong. Sáng thứ Hai đã có điểm các môn, giáo viên chủ nhiệm từng lớp gửi về cho phụ huynh ngay lập tức.

Mấy năm gần đây Bộ Giáo Dục đề xuất chính sách giảm bớt áp lực của học sinh bằng cách không cho trường học xếp hạng điểm số của học sinh. Nhưng quy tắc là vậy, cho dù Bộ Giáo Dục không cho phép thì trường học vẫn có nhiều cách để công bố thứ hạng, cho dù trường không công bố thì học sinh lẫn phụ huynh vẫn tự có cách để biết được thứ hạng thế nào.

Trong nền giáo dục lấy thi cử làm trọng tâm, nếu không có xếp hạng thì chuyện thi cử còn có ý nghĩa gì nữa?

Đổng Vĩnh Hoa lạnh lùng trừng mắt.

"Đề tự luận cuối cùng, tuần trước thầy có giảng cho lớp mình dạng câu hỏi y hệt, chỉ có điều là thay đổi con số, các em mở bài ra nhìn xem, có bao nhiêu người làm đúng?"

"Câu này là thầy ra, nhưng chính lớp chúng ta cũng không có mấy người làm được, các em nói xem thầy có thấy buồn không? Có đau lòng không?"

Dưới bục giảng vẫn im thin thít như cũ.

"Có nhắc trước đâu, ai biết sẽ có trong đề thi chứ."

Lư Văn Giai lấy bài thi giơ lên che mặt, nhỏ giọng phàn nàn với Tề Diệu Tưởng.

Tề Diệu Tưởng nhìn vào tờ bài làm. Câu hỏi lớn cuối cùng của đề Toán lần này là câu 12 điểm, có tổng cộng ba ý hỏi nhỏ. Hai ý đầu tương đối đơn giản, chỉ cần áp dụng công thức hàm số để tìm khoảng và nghiệm, chiếm 3 điểm. Ý cuối cùng cần vận dụng linh hoạt hơn, chiếm 6 điểm.

Cô chỉ làm đúng hai ý đầu, còn ý cuối cùng thật sự không biết, viết đại hai công thức, miễn cưỡng lắm mới được 2 điểm.

Toán học ấy à, không cần yêu cầu quá khắt khe, sau này đi chợ mua rau cũng chẳng cần đến công thức hàm số.

Nhưng Đổng Vĩnh Hoa không cảm thấy vậy.

"Thầy đã xem qua rồi, lớp chúng ta chỉ có tám người ăn trọn điểm cho câu hỏi cuối cùng. Các em có biết lớp A29 có bao nhiêu người làm được không? Không đúng, phải hỏi là lớp bọn họ có bao nhiêu người không làm ra mới phải."

Chính mình ra đề, kết quả bị lớp bên cạnh đè bẹp lớp mình. Tuy nói lớp bên cạnh là lớp chọn nhưng dù gì Nhất Trung cũng là trường cấp ba trọng điểm, chỉ cần thi đỗ vào đây thì nền tảng của học sinh không tính là kém cỏi, cũng không đến mức chênh lệch lớn như vậy.

Lướt qua các câu hỏi điền khuyết ở bên trên, Đổng Vĩnh Hoa chỉ chiếu đáp án chuẩn lên màn hình điện tử để các học sinh tự xem đáp án đúng của mấy câu đấy. Kế đến thầy chữa câu hỏi lớn cuối cùng.

Kết quả là càng giảng càng tức, Đổng Vĩnh Hoa ném con chuột đi.

"Các em chờ thầy một chút, thầy sang lớp bên cạnh mượn bài thi."

Mượn bài thi gì? Lớp A28 người nào cũng có một bài đấy.

Không chờ xem bọn học sinh phản ứng thế nào, Đổng Vĩnh Hoa đã đi rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!