Chương 104: Nếu Cậu Ở Cuối Con Đường...

Bắt đầu từ năm 2021, Bộ Giáo dục đã ban hành thông báo nếu kết quả thi đại học của thí sinh đạt thứ hạng cao ở tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương hoặc khu tự trị thì sẽ tạm thời bị ẩn điểm số cụ thể vào ngày công bố điểm thi.

Theo quy định của tỉnh này, điểm số của 50 thí sinh có kết quả cao nhất mỗi khối Vật lý và Lịch sử sẽ bị ẩn. Do đó, điểm số cụ thể của Tề Diệu Tưởng tạm thời bị khóa, hiện tại chỉ có thể xem được thứ hạng của cô trong tỉnh, đó là top 33 khối Vật lý.

Cái xếp hạng tỉnh này ý nghĩa như thế nào không nói cũng biết, cho nên Kỷ Sầm mới nói lời chúc mừng cô.

Nhìn vào thứ hạng của mình, âm thanh xung quanh đột nhiên trở nên im bặt, sau đó nhịp tim bắt đầu tăng tốc, Tề Diệu Tưởng đột nhiên muốn khóc.

Trong suốt năm lớp 12, cô hầu như không ngủ quá sáu tiếng mỗi ngày. Ngày nào thức dậy cô cũng học thuộc từ vựng tiếng Anh và môn Chính trị. Trong kỳ thi tuyển sinh liên trường cuối cùng của năm 12, cô phát huy thất thường nên lo lắng đến mức thức cả đêm vì sợ không đậu Bắc Kinh. Cô chỉ có thể gọi cho Kỷ Sầm, cậu ở đầu bên kia điện thoại liên tục an ủi động viên cô, cùng cô thức cả đêm, cuối cùng mới làm lòng cô dễ chịu hơn một chút.

Trước đây nhìn ​​các học sinh lớp 12 vượt qua kỳ thi đại học cứ như gióng trống khua chiêng, làm rầm rộ như thể thi đại học là một trận chiến lớn. Nhưng đến lượt mình thi đại học rồi, với tư cách là nhân vật chính của những ngày đó, cô ngây ngốc bước vào rồi lại ngơ ngác bước ra.

Thì ra đây chính là cảm giác của kỳ thi đại học. Hóa ra sau ba năm mài kiếm, cuối cùng cũng được rút kiếm ra khỏi vỏ là cái cảm giác này. Người lớn ở bên ngoài cảm thấy bọn họ ở bên trong như đang đi đánh giặc, đều hồi hộp thay cho bọn họ, mà bọn họ lại chỉ thấy giống như bình thường ngồi làm mấy bộ đề rồi sau đó bước ra khỏi phòng thi.

Những ngày đêm vất vả đó cuối cùng cũng nhận được phần thưởng xứng đáng nhất vào lúc này, khi sự bất ngờ từ trên trời rơi xuống, mọi thứ đều mơ màng đến mức như thể đang trải qua một giấc mộng.

"Kỷ Sầm…" Tề Diệu Tưởng nói: "… Đây là bài kiểm tra tốt nhất mà mình đã làm trong suốt ba năm cấp ba."

"Giỏi lắm giỏi lắm." Kỷ sầm dịu dàng nói: "Mau nói tin tốt này cho mẹ cậu đi."

"Ừm ừm, lát nữa mình sẽ gọi lại cậu nhé."

Cúp điện thoại xong, Tề Diệu Tưởng lại gọi điện thoại cho mẹ.

Hôm nay Tề Tư đang đi làm, vừa nhìn thấy Tưởng Tưởng gọi điện thoại, biết con gái đã có kết quả thi đại học rồi.

Bà không quan tâm hiện giờ vẫn còn đang trong giờ làm việc, lập tức chạy sang một bên nghe điện thoại.

"Tưởng Tưởng, tra điểm rồi sao? Thi như thế nào?"

"Mẹ …" Giọng nói Tề Diệu Tưởng run rẩy kích động: "Sau này phần mộ của mẹ được toả khói xanh rồi…"

Tề Tư sững sờ tại chỗ ít nhất nửa phút, sau đó che miệng nói lắp bắp vì kích động.

Bà còn chưa kịp cúp điện thoại đã vội vàng quay lại văn phòng.

Một số đồng nghiệp trong văn phòng tổng giám đốc không biết tại sao bà lại đột nhiên kích động như vậy, hỏi có chuyện gì.

Ngực Tề Tư phập phồng.

"Tôi… Con gái tôi thi đại học đã có kết quả rồi, nó thi đậu vào trường top 2 rồi."

"Wow!"

"Chúc mừng nha! Con gái của cô xuất sắc thật đấy!"

"Vậy đến lúc đó nhất định phải uống rượu ăn mừng rồi!"

Tề Tư liều mạng gật đầu, vội chạy đến phòng làm việc của ông chủ báo tin vui cho Cố Minh Chu.

Mấy đồng nghiệp trong văn phòng tổng giám đốc vừa rồi chỉ lo chúc mừng, nhưng sau đó lại bất giác nghĩ: không đúng, thư ký Tề còn trẻ như vậy, bây giờ con gái cô ấy đã thi đại học rồi ư?

Nghe thấy phản ứng phấn khích của mẹ ở đầu dây bên kia, Tề Diệu Tưởng cảm thấy mọi thứ trong ba năm qua đều đáng giá.

Kỳ thi đại học thực sự là một sự kiện rất vất vả, nhưng một khi hái được thành quả của sự chăm chỉ của mình thì sẽ hạnh phúc đến mức muốn khóc.

Buổi chiều Tề Tư dứt khoát xin Cố Minh Chu cho nghỉ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!