Ừ, Khôi không nói gì thật luôn đó.
Chỉ lẳng lặng thu dọn đồ đạc thui, rẽ ra ngoài cửa lớp gặp Diệp thì hơi dừng lại một chút nha. Chẳng biết bé ấy chui rúc ở đâu mà trên vai áo có dính vài cọng cỏ dại, anh Khôi khẽ phẩy phẩy cho em rồi mới về.
Eo, nhóc con mắt tròn xoe nín thở, tớ đoán chắc tim nó sắp rớt ra ngoài rồi á.
Cả lớp 11A1 reo hò xuýt xoa, vài đứa đã kịp dùng điện thoại ghi lại khoảnh khắc ngàn vàng để post ngay lên group của trường ý. Ối dồi ôi, kiểu này bà con cô bác tha hồ mà buôn lê bán dưa nhé.
Tớ tất nhiên chẳng rỗi hơi mà lê la vào mấy cái topic đấy rồi, chỉ có điều, nếu bảo không có cảm xúc gì thì là nói dối, thấy trong lòng hơi gai gai ngứa ngáy. Thế cho nên cái tính ích kỷ nó trỗi dậy luôn, Thu dõng dạc tuyên bố.
-"Thế là xong nha, Khôi không đồng ý cho Diệp học cùng."
Khổ nỗi lũ con trai trong nhóm dại gái, đập bàn đập ghế kêu không phục. Chúng nó dám bảo tớ chơi không đẹp, gài hàng Khôi mới sợ chứ. Rồi các bạn kiến nghị đòi vote lại, chấp hẳn luôn cái phiếu trắng của nhóm trưởng.
Thu thì mới nhận chức lớp phó nên không muốn chuyên quyền làm mếch lòng dân, đành phải gật đầu đồng ý. Kết quả sau đó thì không phải nói rồi ạ, em Diệp nghiễm nhiên có suất.
Tuy nhiên em ấy cũng không giống như vẻ bề ngoài kiêu chảnh mọi người thường thấy đâu. Chơi rồi mới biết nha, tính tình đáng yêu vô đối luôn. Anh chị gọi thì một điều dạ hai điều vâng rất chi là lễ phép ý.
Ngoài xung phong lên thư viện đăng ký phòng học cho nhóm thì tới buổi cũng đến sớm lắm luôn ý, chuẩn bị cho mỗi người một khay nhỏ nhắn trong đó có bánh ngọt, hoa quả và cốc trà xanh. Công nhận cuộc đời có những người mà mình muốn ghét cũng không ghét được ấy, bởi vì họ quá dễ thương á.
Thảo nào Khôi có cảm tình là phải, không nghĩ tới thì thôi, nghĩ lại hơi buồn buồn. Mà bọn tớ học nhóm nên ngồi bàn tròn, vị trí của tớ với Diệp hiện tại nối vào là thành đường kính đấy, ý là đối diện nhau. Tưởng Cún phải lao vào chỗ người yêu chứ? Tự dưng không nói không rằng để balô cạnh Thu là sao?
Bạn sau đó lấy tập đề in sẵn ra phát cho mọi người, bé Diệp thì chạy vọt sang thủ tha thủ thỉ.
-"Chị Thu yêu quý ơi cho em ngồi đây nha."
Giọng ngọt xơn xớt luôn à.
Thu đành ngậm ngùi gật đầu. Giờ băng ghế theo thứ tự là Thu, tới balô của Khôi, rồi tới Diệp. Có người phát bài xong thì vòng về tự dưng gõ gõ vai tớ mới sợ chứ, bạn không thèm mở miệng nhưng chơi lâu rồi tớ cũng hiểu cái động tác hất hàm ấy nghĩa là ngồi xích xích ra.
Vô lý thế chứ nị.
Rõ ràng phía bên phải em Diệp có chỗ trống mà.
Mà giả như cậu ấy thích ngồi bên trái em Diệp hơn thì chỉ cần bảo con bé, nó nhích mông một cái là xong. Đằng này ra lệnh cho Thu làm Thu lại phải bảo Hương dịch ra, Hương tất nhiên phải quay sang bảo Tuấn, Tuấn quay sang nhắc Đào, Đào quay sang nói Béo... vân vân và vân vân... cho tới khi có chỗ cho WC.
-"Hống hách lộng quyền... ghét cái mặt..."
Thu tức nên hơi lủng bủng trong miệng, không ngờ người ta nghe thấy xong bị xoắn tai một cái đau ơi là đau ý, mặc dù hơi ấm ức nhưng bản tính nhu nhược cộng thêm giờ cậu ấy không thương tớ nữa nên cãi nhau chỉ có thiệt á, thôi thì ngậm miệng ngoan ngoãn làm bài là tốt nhất.
Bỏ qua mọi ân oán chuyện tình cảm bên lề thì có Khôi học cùng thực ra tốt ghê gớm luôn ý. Bạn như cuốn sách vạn năng luôn, hỏi cái gì cũng biết. Mọi người thắc mắc chỗ nào đều tận tình chỉ dạy, chẳng nói đâu nhưng viết ra giấy rất rõ ràng là các bạn cũng đủ hiểu rồi.
Nhất là em Diệp mới lớp 10 nhiều cái còn chưa rõ ấy, thắc mắc liên tục luôn. Thu thì ngại nên cứ bài khó là đợi chúng nó hỏi để mình chép cùng thôi. Học đại số tầm tiếng rưỡi thì thấy chán quá nên tớ lật qua mấy trang để làm hình.
Đến nhục cái tính ẩu, đưa tay vào ngăn bàn lấy thước thôi mà cũng cẩu thả làm rơi viên thuốc. Thuốc của Cún đấy, tớ để ý thấy từ ngày xuất viện hôm nào bạn cũng phải dùng năm viên trắng với một viên con nhộng màu đỏ.
Mặc dù cậu ấy chẳng trách mắng gì cả, mặc dù người ta vẫn bình thản uống mấy viên trắng nhưng tớ thấy tội lỗi lắm, nên là chẳng nghĩ ngợi nhiều chui tọt xuống dưới để tìm cái viên màu đỏ.
Khổ ơi là khổ ấy, bò ngoe nguẩy dưới gầm bàn soi chỗ này ngó chỗ kia mãi mới thấy, tớ lau lau thổi thổi sạch sẽ rồi sướng quá ngoi lên thì lại bị cộp đầu một phát. Nhưng thấy mềm mềm à, không phải cộp vào cạnh bàn mà là cộp vào tay Khôi các cậu ạ.
Thu biết bản thân hơi ảo tưởng sức mạnh nhưng mà cảm thấy cứ như ai đó đặt sẵn tay ở đấy để bảo vệ tớ ý, tự dưng xao xuyến rồi tim đập nhanh lắm á, phải một lúc sau bị người ta giật giật mớ tóc mái bù xù mới tỉnh mộng lồm ngồm bò lên trả bạn viên thuốc.
Khôi nhận lấy nuốt luôn chẳng cần uống nước gì cả.
Thu nhìn nhìn rồi không kiềm được viết lên tờ giấy nháp.
"Không đắng à?"
Cậu ấy còn đang mải chép lời giải cho Diệp, lúc lâu sau mới dí vào tay tớ mẩu giấy có mấy chữ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!