Chương 32: (Vô Đề)

Bởi vì thường xuyên gặp yêu thú công kích, Diệp Gia Bảo nhằm vào yêu thú, vẫn là cài đặt không ít cơ quan.

- Dụ Độc Giác Tích vào hố bắt thú!

Diệp Chiến Thiên quát khẽ nói.

Hố bắt thú là phương pháp xử lý nhằm vào yêu thú vô cùng hữu hiệu, vốn là để cho yêu thú rơi vào trong hầm, sau đó lại dùng cơ quan dời cự thạch nện xuống, bên trong lại dùng sáp dầu châm lửa thiêu đốt, coi như là cửu giai yêu thú, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Tộc trưởng, cơ quan hố bắt thú bị người phá hủy, sáp dầu cũng thiêu cháy rồi!

Có tộc nhân hô.

Diệp Chiến Thiên nhíu mày một cái, trong nội tâm lập tức bay lên một tia cảm giác không ổn.

- Chiến Long, Diệp Mặc Dương ở nơi nào, đừng cho hắn trốn thoát! Bắt lấy Diệp Mặc Dương!

Diệp Chiến Thiên quát khẽ nói, phá hư bộ thú cơ quan, vậy khẳng định là nội gian bên trong làm, đích thị là Diệp Mặc Dương không thể nghi ngờ.

Thân ảnh Diệp Chiến Long như mũi tên, hướng bên hố bắt thú chạy đi.

Sáp dầu bên trong hố bắt thú thiêu cháy rồi, Độc Giác Tích sợ hỏa nhất, chắc là sẽ không hướng bên kia đi đấy, xem ra chỉ có thể đem Độc Giác Tích mài từ từ cho chết hoặc là đuổi đi.

Yêu thú bình thường, đều so với nhân loại cùng giai cường đại hơn nhiều, thực lực Độc Giác Tích kinh người, Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền có chút ngăn cản không nổi.

Sưu sưu sưu, từng mũi vũ tiễn hướng Độc Giác Tích kích xạ đi ra. Cung tiễn tổn thương thập phần có hạn, nhưng uy lực cường nỏ phòng thủ bên trong thành vẫn là tương đối lớn.

Thân hình Độc Giác Tích đạt tới ba bốn trượng, càng không ngừng vung vẩy, sau khi bị cường nỏ bắn bị thương, nó càng thêm nổi giận, mạnh mẽ đụng tới, rầm rầm rầm, ba khung cường nỏ phòng thủ thành bị đâm cho nát bấy.

Cường nỏ phòng thành này chính là Diệp Gia Bảo phí không ít tài vật, dụng tâm chế tạo, hiện nay bị hủy rồi, làm Diệp Chiến Thiên rất là tức giận.

- Nghiệt súc!

Diệp Chiến Thiên một chưởng oanh ở trên người Độc Giác Tích.

Độc Giác Tích mạnh mẽ vượt qua đụng tới, bành, Diệp Chiến Thiên bị đâm cho bay ngược ra sau, khí huyết cuồn cuộn.

Tuy Diệp Gia Bảo nhiều người, nhưng lân giáp của Độc Giác Tích quá mức dày đặc, dưới bát giai căn bản không đả thương được Độc Giác Tích, bát giai cửu giai cao thủ cố gắng hết sức một kích toàn lực, cũng chỉ có thể để cho Độc Giác Tích hơi chút khó chịu thoáng một phát mà thôi.

Diệp Thần thả người bay vút đến địa phương cách Độc Giác Tích đại khái ba trượng.

- Thần Nhi, ngươi tới đây làm gì, đi xa một chút!

Diệp Chiến Hùng gấp giọng nói, đem Diệp Thần kéo ra sau.

Một đám bát giai đại nhân, cũng không làm gì được Độc Giác Tích, Diệp Thần cũng đừng có đến tham gia náo nhiệt, dùng thực lực của Diệp Thần, căn bản không có khả năng bị thương Độc Giác Tích!

- Tam thúc, ta sẽ không mạo hiểm đâu.

Diệp Thần tranh thủ thời gian né tránh.

- Ngươi cầm vật gì trong tay?

Lúc này Diệp Chiến Hùng mới chú ý tới trong tay Diệp Thần ôm một cái bao vải lớn.

Diệp Thần ôm một bao lớn hỏa dược đi ra, hắn vốn là muốn mang thứ đó làm thực dụng hơn một chút, nhưng trước mắt chỉ làm ra đồ vật thô như vậy đến.

Thời điểm lực chú ý của Diệp Chiến Hùng tập trung ở bao vải trong tay Diệp Thần, Diệp Thần đốt lên ngòi nổ, thả người hướng Độc Giác Tích chạy đi.

- Thần Nhi, mau trở lại!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!