Chương 21: (Vô Đề)

- Khối ngọc bội này là mẫu thân muội để lại cho muội, vạn nhất hư hao, ta đây sẽ thành tội nhân thiên cổ rồi, ngươi vẫn là tranh thủ thời gian cất kỹ a.

Diệp Thần nói, vừa đụng đến ngọc bội hình tròn này, hắn liền cảm giác được phi đao trong cơ thể càng không ngừng rung rung, ngọc bội kia tất nhiên không phải chuyện đùa, trọng bảo như thế, vẫn là để cho Nhu Nhi tranh thủ thời gian cất kỹ!

- Thế nhưng mà...

Diệp Nhu chần chờ.

- Chẳng lẽ ngươi không tin Diệp Thần ca ca sao? Ta sẽ không thua!

Trên người Diệp Thần tản mát ra một cổ tự tin mãnh liệt.

Nhìn xem thần sắc Diệp Thần, hốc mắt Diệp Nhu không khỏi ửng đỏ, Diệp Thần ca ca tự tin lúc trước kia, lại đã trở về, nàng nhẹ gật đầu, đem miếng ngọc bội kia đeo trở về.

Diệp Thần tìm về tự tin, trên người lại thêm vài phần khí độ trầm ổn, lỗi lạc, làm cho lòng người kính phục, các thiếu nữ trong tộc chung quanh nhao nhao ghé mắt, các nàng cảm giác, cảm thấy Diệp Thần cùng trước kia có chút không giống nhau.

Hai người trên đài cũng sắp phân ra thắng bại, ánh mắt của mọi người, lần nữa tập trung ở trên đài tỷ võ.

Bành một tiếng, Diệp Không Ngạn cùng Diệp Mông chạm nhau một chưởng, Diệp Mông đạp đạp đạp liền lùi lại vài chục bước, bước chân phù phiếm, sắc mặt trắng bệch, mà trái lại Diệp Không Ngạn thì vẻ mặt lạnh nhạt.

- Đệ đệ đa tạ rồi.

Diệp Không Ngạn có chút ôm quyền, không nói ra được lạnh nhạt tiêu sái.

- Không Ngạn tộc huynh thực lực hơn người, Diệp Mông cam bái hạ phong.

Diệp Mông nói xong, từ trên đài tỷ võ thả người nhảy xuống.

Phía dưới các thiếu niên hưng phấn nghị luận.

- Không Ngạn tộc huynh quả nhiên rất cao minh, thực lực của hắn, khoảng cách lục giai chỉ sợ cũng chỉ kém một đường đi à nha!

- Phải a!

Diệp Không Ngạn đối với thực lực của mình, vẫn là tương đối hài lòng, đánh bại Diệp Mông, hắn một chút cũng không có cảm giác đến huyền khí hao tổn, ngày đó ăn một viên Ngưng Khí Đan, ba ngày sau hắn liền đột phá lục giai, lục giai xem như tiến nhập hàng ngũ chuẩn cao thủ, cùng ngũ giai là hai cảnh giới hoàn toàn bất đồng, chẳng qua là hắn hiện đang không có đem toàn bộ thực lực bày ra mà thôi.

Diệp Minh thấy lần lượt các đệ tử gia tộc tới khiêu chiến, nhưng đều bị Diệp Không Ngạn đánh bại, trên đài tỷ võ Diệp Không Ngạn vẫn như cũ khí định thần nhàn.

- Còn có người tới khiêu chiến hay không?

Diệp Không Ngạn ngắm nhìn bốn phía hỏi.

Một đám đệ tử gia tộc hai mặt nhìn nhau, nhưng mà không có ai ứng tiếng.

Chứng kiến Diệp Không Ngạn không hề lo lắng mà đánh bại một đám đệ tử gia tộc, trong nội tâm Diệp Mặc Dương cuồng hỉ, thấy không có người lên tiếng, nhìn về phía Diệp Thương Huyền nói:

- Lão tộc trưởng, thắng bại đã phân, ngươi xem Không Ngạn có thể đảm nhiệm vị trí kế nhiệm gia chủ hay không?

Diệp Thương Huyền đang định nói chuyện, trong đám người phía sau một thanh âm đột ngột vang lên.

- Chư vị trưởng bối, xin chờ một chút, ta cũng muốn khiêu chiến Không Ngạn tộc đệ thoáng một phát.

Ánh mắt các tộc nhân, lập tức tập trung ở trên người Diệp Thần, nói chuyện lại là Diệp Thần, các tộc nhân đều có một loại cảm giác khó có thể tin, mới vừa rồi không phải là mình nghe lầm?

Diệp Thần kinh mạch đứt đoạn, như thế nào khiêu chiến Diệp Không Ngạn?

Trong nội tâm Các tộc nhân tràn đầy nghi hoặc.

Bọn hắn như thế nào cũng không có khả năng nghĩ đến, Diệp Thần đã khôi phục kinh mạch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!