Chương 24: (Vô Đề)

Lần nữa gặp mặt nhau tại  Đại học A, Dư Đường có vài giấy tờ cần bản thân đến điền thông tin và ký xác nhận. Sau khi làm xong thủ tục cần thiết, Dư Đường từ văn phòng đi ra thì trông thấy Tô Sóc đang ngậm que kẹo đứng ở cửa ra vào chờ cậu.

Hai người sóng vai mà đi trong sân trường, Tô Sóc miệng ngậm kẹo khiến má phồng lên nho nhỏ, nói: "Kẹo này có vị bị đỏ đấy. Em có muốn ăn kẹo không?"

Dư Đường không thèm trả lời mà ngó lơ hắn. Mặt trời ngày càng tỏa nhiệt làm cho không khí trở nên nóng nực, cậu không nhịn được mà nắm áo của mình giũ nhẹ để thoáng gió, thân thể vừa mệt lại nặng, đi bộ thì bước cũng không nhanh, trên trán còn đổ mồ hôi vì nóng.

Bỗng nhiên có một cây dù từ phía sau che trên đầu Dư Đường, Tô Sóc đưa tay mình giữ chặt cổ tay của cậu, cười giỡn nói: "Em chạy nhanh như vậy làm gì? Ghen tị vì anh có kẹo bí đỏ à?"

Đứng dưới bóng cây làm cho hai người trong nháy mắt liền dễ chịu hơn nhiều, Dư Đường nhìn thoáng qua tay cầm cán dù của Tô Sóc, đáp: "Không phải", sau đó im lặng không lên tiếng tiếp tục đi lên phía trước.

Tô Sóc đi sát theo sau cậu, đem dù hướng về phía Omega nhỏ nhà mình mà bận rộn mà che nắng, tiếp tục thủ đoạn đưa bàn tay to của mình nắm lấy tay Dư Đường một mực không buông, xoắn xuýt liên tục, quay sang hỏi: "Hôm trước… Em bận lắm đúng không? Anh gọi điện thoại cả ngày cũng không thấy em nhấc mấy."

Dư Đường: "Em bận ra ngoài."

Tô Sóc vội hỏi: "Em đi chỗ nào? Mà em với ai, làm sao lại đi lâu như vậy? Vì sao em không gọi điện thoại cho anh? Nếu cần thì anh sẽ đưa em đi."

Tô Sóc hỏi vợ như bắn súng liên thanh, nhiều câu hỏi của Tô Sóc khiến Dư Đường không biết nên trả lời từ đâu, dứt khoát chọn câu trả lời đơn giản nhất: "Em đi xem tranh của giáo sư mỹ thuật."

Hai chữ "Mỹ thuật" này như có chân biết giẫm lên cái đuôi của Tô Sóc vậy, hắn cất giọng: "Vậy thì em và Tống Viễn Chinh ở cùng một chỗ sao?"

Dư Đường gật đầu: "Ừm."

Suy đoán của mình trở thành thật khiến Tô Sóc giận sôi lên, lại không dám tại ở trước mặt Dư Đường nổi nóng, Tô Sóc sờ khắp toàn thân không tìm được thuốc lá cảm thấy thật khó chịu. Lại nghĩ đến việc tự mình nhắn với cậu là đã tìm được giấy hôn thú để lấy cớ mới lừa Dư Đường ra gặp một lần, không ngờ nghe Dư Đường trả lời thì Tô Sóc cảm thấy bực bội muốn đánh người.

Đi qua nhà ăn, Tô Sóc nói hắn muốn đi mua một ít đồ nên để Dư Đường ngồi chỗ thoáng mát còn dặn cậu chờ hắn một lát.

Dư Đường miễn cưỡng ngồi trên ghế dài, trùng hợp vài bạn học lúc trước ở chung ký túc xá vừa tan học nhìn thấy cậu.

"A… Dư Đường đó hả? Đã lâu không gặp cậu." Bạn A cùng phòng nở cười rạng rỡ tới chào hỏi cậu.

Bạn B cùng phòng càng nhiệt tình hơn, đặt mông ngồi bên cạnh Dư Đường, kéo cánh tay của cậu lôi kéo làm quen: "Nhìn bụng này chắc là sẽ nhanh sinh em bé đó? Sao cậu không ở nhà nghỉ ngơi thật tốt mà lại tới trường học làm gì?"

Dư Đường không quen bị người khác vây quanh, lúc trước bị ba người bạn học cùng phòng này ở sau lưng trào phúng sự tình của mình. Cậu không quên chuyện đó rồi rút cánh tay của mình về, lạnh nhạt nói: "Đến viết đơn xin phép nghỉ học tạm thời"

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Bạn A cùng phòng đối với chuyện Dư Đường tỏ ra xa lánh mình giống như không hề hay biết, còn thân thiết nói: "Vậy là sắp sinh em bé rồi. Cậu nên nghỉ ngơi ở nhà nghỉ ngơi dưỡng thai nhé. Không biết học kỳ sau chúng ta còn có vận may này hay không?

Thật là mong được tiếp tục cùng cậu làm bạn học chung lớp."

Dư Đường nhận ra được thái độ của bọn họ đối với mình ân cần có chút khác ngày thường, Dư Đường khách khí trả lời ứng phó vài câu. Lúc trước chế giễu cậu sinh con ra tám phần cũng là mặt đơ chính là bạn B cùng phòng. Vậy mà bây giờ hết nhìn đông tới nhìn tây, hỏi: "Học trưởng Tô không có ở đây sao? Hắn cũng thật sự… Sao có thể để cậu một mình tự đến trường học?

Không sợ cậu lại bị người khác khi dễ nữa sao?"

Bạn A cùng phòng lên giọng trách giận: "Cậu không biết chuyện gì sao? Học trưởng Tô hồi trước ở bên ngoài thư viện đã cảnh cáo người nào dám ức hiếp vợ hắn thì hắn sẽ không yên đấy. Vậy nên còn ai lại dám gây hấn với Dư Đường của chúng ta, khiến cậu ấy không thoải mái chứ?"

Dư Đường nghe cũng không hiểu sự tình, dựa theo lời của bọn họ ngươi một câu ta một câu lấy lòng nịnh nọt cậu. Một lúc sau Dư Đường chắp vá mọi chi tiết lại mới tạm thời hiểu được chuyện đã xảy ra.

Sau khi bạn bè cùng phòng tạm biệt cậu rời đi, Dư Đường lại một mình ngồi trên ghế một lúc, suy nghĩ một chút vẫn là nên đi tìm Tô Sóc để biết rõ sự việc.

Bây giờ đã vào giờ cơm của sinh viên trong trường, nhà ăn bắt đầu có nhiều người đến ăn trưa, có vài bạn học nhiệt tình chỉ đường cho Dư Đường khi cậu hỏi họ có gặp Tô Sóc không, họ nói học trưởng Tô đang trên lầu 5.

Dư Đường đi lên lầu, cậu không đi tới trước cửa sổ tìm Tô Sóc, ngược lại bắt gặp Tô Sóc ở góc tường nơi hắn thường hút thuốc, thấy hắn lười biếng tựa lưng vào tường một cái chân chống trên đất chân kia thì ngoắt chéo, còn thấy thêm một cô nàng đang đứng đối diện với hắn.

Giang Khả Trừng trước đó thường xuyên đến rồi rời đi ở Đại học A, sợ người khác không biết nàng cùng đại thiếu gia của Tô gia có quan hệ không tầm thường hay gì, mỗi lần nàng tới đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, thái độ kiêu hãnh cực kỳ. Vậy mà lúc này nàng lại ăn mặc mộc mạc, cúi đầu xuống bộ dạng mười phần ủy khuất đáng thương, cầm khăn tay lau nước mắt.

"Anh Tô. Nếu như anh thích có con thì em cũng có thể sinh cho anh mà… Chuyện lúc trước là ngoài ý muốn, em cũng không nghĩ tới…"

Tô Sóc hờ hững đánh gãy lời nàng, nói: "Mọi chuyện này đến nước này, chuyện gì xảy ra thì trong lòng cô mới là người rõ ràng nhất. Nên tôi đã chọn tha cho cô lần này cũng xem như lần cuối, về sau tôi không muốn cô lại tới tìm tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!