Chương 22: (Vô Đề)

CẢNH BÁO H NSFW!!! BÉ NHÀ ÔM BỤNG TO ĐƯỢC CHỒNG LÀM ĐẾN THẤT THẦN.

Có thể nhìn ra được tình hình là Tô Sóc đang dụ cậu vào lưới tình, trên thực tế người bị ép bước vào như cũ vẫn là Dư Đường. Bởi vì việc Omega đối Alpha luôn thuần phục và ỷ lại đã là bẩm sinh, cho dù bản thân cậu chưa từng bị Tô Sóc đánh dấu.

Dư Đường cảm giác hô hấp của mình ngày càng dồn dập, thân thể không tự chủ được tìm nơi tỏa ra nhiệt độ mà chỗ dựa vào. Nhưng mà thần trí còn sót lại của cậu không cho phép bản năng làm vậy. Dư Đường nâng hai tay chống đỡ bả vai của Tô Sóc, liều mạng đem người đẩy ra phía ngoài, miệng nhỏ run rẩy không có chút uy hiếp mà chống cự, nói: "Không. Em không muốn."

Tô Sóc không quan tâm lời cậu nói, nhanh chóng hôn lên núm vú hồng nhạt đang chảy ra chất lỏng thơm ngọt lịm, tư thế nửa quỳ nửa ngồi ngước cổ lên hỏi: "Em thật sự không muốn sao?"

Dư Đường nhếch môi, răng trên cắn răng dưới, cắn đến nỗi quai hàm đều đau chỉ biết lắc đầu giẫy giụa.

Tô Sóc làm sao không biết Omega nhỏ này ngoài miệng quật cường nói không cần bao nhiêu thì thâm tâm luôn chờ đợi người chiếu cố bấy nhiêu chứ? Những ngày này hắn dành không ít thời gian đọc sách tìn hiểu về việc mang thai của Omega, bao gồm việc không có Alpha làm bạn sẽ khiến Omega có bao nhiêu vất vả. Nhất là như Dư Đường không có bị Alpha đánh dấu mà lại có em bé, trong thân thể cũng không đủ tin tức tố Alpha bảo hộ sẽ khiến bản thân từ trong ra ngoài đều rơi vào trạng thái vô cùng bất an.

Theo như trên sách nói chính là một loại cảm giác "Đủ để cho tâm trí của Omega sụp đổ vì quá mức dày vò", đề nghị lập tức dùng nhân tạo tin tức tố nhân tạo hỗ trợ hoặc là tiến hành giải phẫu lấy thai ra ngay lập tức. Nếu không hậu quả khó mà lường được.

Nhưng mà Omega nhỏ này không dùng tin tức tố nhân tạo, còn cắn răng nhịn đến bây giờ. Dư Đường yếu ớt như vậy, chỉ ăn một con cua, uống miếng nước lạnh đều có thể sinh bệnh mà nhập viện. Tô Sóc không tưởng tượng nổi lúc đó cậu biết được bản thân mang thai về sau còn làm như thế nào mà tự mình chuyển ra khỏi Tô gia. Sau đó mang tâm tình như thế nào khi bị mình không quan tâm cùng khinh thường tổn thương vô số lần.

Vậy mà cậu còn mở cửa phòng nhỏ trên đỉnh núi, im lặng không lên tiếng chờ hắn quay về.

Tâm của Tô Sóc bị mở ra thành một lỗ bị hổng lớn gió lạnh thẳng tay rót vào bên trong. Nhiều lần như vậy hắn đều không có trân quý, cho nên Dư Đường mới nản lòng thoái chí, tình nguyện dù đầu rơi máu chảy chống lại bản năng cũng phải cùng hắn tách ra.

Đáng đời, thật con mẹ hắn đáng đời.

Tô Sóc ở trong lòng hung hăng sỉ nhục, chà đạp chính mình. Hành động của hắn lại nhưng không có lùi bước chút nào, bờ môi dọc theo từ hai ngực đang trần truồng bày trước mặt hắn mà một đường lướt nhẹ lên trên. Lần nữa dương vậy đang trướng to lên chạm vào mông cậu, hắn chôn mặt mình vào cổ của cậu hết cọ lại ủi, giống như loài động vật to lớn nũng nịu đòi chủ vuốt ve, trầm giọng nói: "Em rõ là muốn được anh yêu em. Em nhìn trên người em chỗ nào cũng nóng khi anh sờ qua.

Rõ ràng là rất muốn anh."

Kỳ thật trong lòng là khó chịu mà ngay cả sức lực đẩy người trước mắt cũng không có. Thế nhưng Omega nhỏ này lại thơm ngọt như vậy như vậy thì làm sao hắn buông tay được? Càng làm sao có thể giao vợ bé nhỏ cho người khác chứ?

Dư Đường dựa lưng vào tường đã không chỗ có thể trốn, đáy mắt tràn ngập hơi nước mờ mịt như muốn khóc đến nơi như vậy. Tin tức tố Alpha ngày càng nồng đậm laj ôn hòa đến vậy. Cơ thể cậu nhanh chóng thích ứng với việc bị hắn ôm ấp, trong bụng nhỏ Bảo Bảo cũng duỗi cánh tay nhúc nhích chân biểu đạt mình đang thoải mái dễ chịu. Thân thể này của cậu tưởng như đã khô hạn cằn cỗi giống như giếng cạn lâu ngày tìm được người khai đào mạch nước ngầm, đến mức cậu chỉ cần một chút xíu như thế là mãn nguyện rồi. Bản thân liền há miệng run rẩy rộng mở ôm ấp, hi vọng được thỏa mãn càng mong chờ được chiếu cố.

"Đi…" Dư Đường ngửa đầu, lông mi dưới mắt run rẩy, giọng run run lên nói: "Đi ra. Anh đi ra."

Tô Sóc biết cậu sẽ nhanh chóng không kiên trì lâu nổi. Mặc dù mỗi một chữ trong miệng nói ra đều lạnh lùng, nhưng mà khi chăm chú lắng nghe đều là lời yếu ớt đến không chịu nổi kích thích. Người như Dư Đường bên ngoài nhìn thấy có vẻ như rất cứng rắn quật cường, toàn thân luôn hay xù gai, nhưng thật ra trong lòng rất ôn nhu mềm mại. Chỉ cần tốt với cậu một chút thì tâm cậu liền giống kẹo đường, đưa lưỡi liếm một chút ngọt tận đáy lòng khiến người ta muốn nếm thêm nữa.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Bên trong ngọt cỡ nào thì nếm một chút liền cảm nhận một tia chua xót, kia cũng là do mình làm ra. Tô Sóc nhắm mắt lại, chậm rãi thở ra một hơi, hơi dừng lại sau đó chầm chậm tách ra khỏi cơ thể cậu. Sau đó Tô Sóc lấy hết dũng khí đang dâng tràn, nâng mặt lên Dư Đường, nói: "Không đi. Anh không đi." Hắn nhìn Dư Đường bằng ánh mắt biểu đạt kiên định, nói: "Về sau anh sẽ đối xử tốt với em. Chỉ đối tốt với một mình em."

Ánh mắt Dư Đường không còn chỗ tránh né liền nghĩ phải bịt lỗ tai lại nhưng mà ngay cả tay đều không thể động đậy. Cậu không còn phát run thế nhưng vẫn như cũ không thể tự chủ trước ánh nhìn nóng bỏng như vậy của Tô Sóc. Những lời Tô Sóc nói khi nãy cũng truyền đến đến đại não của cậu mà quanh quẩn, chân thực đến nỗi cậu không biết làm sao đáp lại.

Dư Đường đã chờ quá lâu, còn chôn sâu nhiều thứ ở tận đáy lòng nên khát vọng bây giờ giống một gốc cây bị nước mưa tưới cho ướt đẫm khiến cho nó thật thoải mái. Ở chỗ tối không người thấy được liền mọc ra vô số cành non điên cuồng đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng, đem cả người cậu bao vây tầng tầng lớp lớp rồi quấn chặt.

Khi nãy nhìn xuống thấy Tô Sóc viết một chữ "Yêu" trong lòng bàn tay mình, còn bây giờ thì nghe được hắn nói "Thích". Trái tim bên trong người cậu ngay lúc này đã tràn ngập nhiệt huyết bừng bừng. Chỉ trông mong chờ đợi thổi một chén nước thần đổ vào mầm non, sau đó lại lần phá đất mà mọc lên.

Phòng vệ sinh nhiều khí ẩm không tốt nên Tô Sóc vội đem Omega nhỏ của mình ôm trở về phòng của hai đứa. Cho đến khi đôi chân thon dài của Dư Đường thuận lợi gác ở khuỷu tay hắn, phía dưới là một cây thịt to bự đang chờ phát huy sức mạnh, chuẩn bị hướng bên trong cấm vào. Tô Sóc còn có một loại cảm giác như bản thân đang ở trong mộng, khiến hắn nghĩ chuyện này không chân thật.

Dư Đường sợ âm thanh của mình sẽ đánh thức mẹ Tô ở phòng bên cạnh nên cắn môi không dám lên tiếng. Bộ dáng ươn ướt này của cậu làm cho dưới bụng Tô Sóc xiết chặt lại. Hắn trầm xuống một hơi, đưa tay kéo lấy hai bên đùi non mịn của Dư Đường rồi thẳng lưng dùng lực, đưa tay của Dư Đường cầm dương v*t của mình chậm rãi đưa vào lỗ nhỏ của chính cậu.

Mặc dù trải qua khoảng thời gian dài không làm tình nên bên trong lỗ nhỏ siết rất chặt. Cũng may Omega có thể tự bài tiết d*m thủy làm bôi trơn mới không tới mức khô khốc khó vào.

Tô Sóc vừa mới cắm vào liền bị ruột thịt ấm áp che phủ đến nỗi tê cả da đầu. Hắn đem cánh tay chống xuống hai bên người Dư Đường rồi tách chân cậu rộng ra một chút, để tránh ép đến cái bụng cao ngất hắn phải cẩn thận từng li từng tí cúi người xuống hôn một chút lên môi Dư Đường, nói: "Em thả lỏng một chút. Đừng khẩn trương."

Từng tế bào trên cơ thể Dư Đường đều khẩn trương, số lần hai người lên giường không nhiều nhưng mỗi lần đều là cậu chủ động dẫn dụ Tô Sóc, ngay cả ỷ vào việc uống say hiến thân cho hắn thì cậu đều đã làm qua. Nhưng lần này lại là Tô Sóc nắm quyền kiểm soát hỏi sao cậu không khẩn trương chứ.

Trên thực tế cậu đang xấu hổ muốn ngất xỉu. Vừa rồi ở phòng vệ sinh hắn đã ôm cậu rồi mà cậu còn đứng cũng không vững. Lúc Tô Sóc đưa tay đặt trên mông sờ một cái thì phát hiện lỗ nhỏ đã chảy nước còn đem quần lót làm ướt hết.

Tối hôm qua Dư Đường ngủ lại ở phòng ngủ chính của bọn họ lúc trước. mấy ngày trước Tô Sóc đều nằm trên cái giường này ngủ cho nên lưu lại tin tức tố Alpha nồng đậm, đây cũng là nguyên nhân hắn bị kích thích đến sớm bài tiết sữa nhiều đến vậy. Tô Sóc thấy Dư Đường hận không thể đem mặt chôn đến gối đầu bên trong, dáng vẻ cậu như đang đấu tranh khiến Tô Sóc không hiểu rõ Omega nhỏ hiện tại đang nghĩ gì. Hắn thử thăm dò nằm xuống đi liếm liếm chất lỏng lần nữa tràn ra trước ngực cậu.

Quả nhiên Dư Đường khó nhịn mà thở gấp, ngón tay nắm lấy ga giường bỗng nhiên níu chặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!