Nửa đêm trời bỗng nhiên đổ trận mưa to. Sau cơn mưa thì nhiệt độ trên núi bỗng nhiên ấm áp hơn hẳn, bên bờ hồ dương liễu trổ nhánh đung đưa trước gió, én lượn mặt hồ báo hiệu mùa xuân khoan thai chuẩn bị đến nơi đây đầu tiên.
Dư Đường trong phòng buồn bực trong chốc lát mới ra ngoài, nước mắt rơi xuống đêm qua đã không còn chút dấu vết nào, cái trán cũng đã bớt sưng. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trắng mềm mềm nhìn có vẻ đang còn buồn ngủ. Nếu nhìn kỹ trên gương mặt này mới thấy vết hồng nơi viền mắt chưa nhạt màu thôi…
Tô Sóc tại bên cạnh cái ao ngồi rửa chén, lièn gặp cậu đi ra, chỉ vội vàng nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, nói: "Bánh sủi cảo trong tủ lạnh tôi có lấy ra nấu một phần cho cậu để ở bàn, nhân lúc sủi cảo còn nóng ăn đi." Nói xong liền cầm chén, nồi xoong đi vào nhà cất chúng vô hết trong tủ, nhanh chóng rửa tay rồi lau khô, nói: "Ta có việc đi ra ngoài một chuyến, không biết lúc nào mới trở về được.
Cơm trưa hôm nay cậu tự ăn một mình không cần phải đợi tôi."
Dư Đường gật gật đầu, đưa tay cầm qua trên kệ áo đi đến đưa áo khoác cho hắn, Tô Sóc lần đầu hưởng thụ được cảm giác như mấy ông chồng được vợ đưa đến cổng tiễn đi làm. Vậy mà hắn không có đắc ý cho lắm, cũng không có giống bình thường mà thuận miệng đùa giỡn đôi câu. Hắn vội vàng tiếp nhận áo rồi lhoast lên người trước khi đi cũng chỉ lưu lại một câu khô cằn rằng: "Nếu Tô Nghiên lại đến thì đừng cho hắn vào nhà."
Dư Đường không có sở trường cùng người khác kết giao nên khá lẻ loi một mình ở trên núi. Ban đầu chưa có phát giác, thẳng đến lúc Tô Sóc rời đi đã là ngày thứ năm. Có lẽ hắn bận đến nỗi ngay cả "Hôm nay có việc không trở lại" điện thoại cũng không cho cậu một cuộc nào. Lúc ấy cậu mới xác định Tô Sóc là đang tránh né cậu.
Ở một mình cũng thật là yên tĩnh, Dư Đường đem giá vẽ dựng lên để kê bảng vẽ, cậu lựa chọn vẽ lại vẻ đẹp của sông núi nơi đây. Dư Đường đem bảng phát thảo trước đó không hoàn thành mấy trước nay cẩn thận chăm chút thổi hồn cho bức tranh từng chút. Tính kiên nhẫn của cậu vô cùng tốt nên tỉ mỉ chăm chút cho bức tranh nguyên một ngày.
Lúc này xương sống và thắt lưng bắt đầu đau đến kịch liệt, thời gian mang thai đã tiến vào tuần thứ chín, bụng cậu bây giờ được bơm một quả bóng hơi tròn tròn đang phồng lên, mỗi một ngày trôi qua đèu đang to lên thấy rõ, Dư Đường không thể mãi mặc vào người những bộ quần áo rộng rãi, cũng không nên thường xuyên đứng lên hay đi lại nhiều.
Ngày hôm nay ra ngoài đi dạo nên thuận tiện đi qua nhà dì Lý tặng dì ít sủi cảo. Lúc đi gần đến nhà thì đụng phải Tô Nghiên đang đứng đợi cậu.
Tô Nghiên cười đến dương quang xán lạn: "Hi! Chúng ta lại gặp nhau rồi."
Dư Đường khách khí cùng y chào hỏi đôi câu, cậu đem đồ vật buông xuống vì mỏi lại cầm lên lần tỏ vẻ muốn đi vì hôm nay dì Lý mời cậu qua nhà ăn cơm. Tô Nghiên thấy cậu muốn rời đi liền giả cờ thuận miệng hỏi: "Tiểu Dư này. Alpha của em đâu rồi? Làm sao mấy ngày nay đều không thấy hắn vậy?"
"Hắn đang bận công việc ở công ty." Dư Đường trả lời.
Tô Nghiên nghe vậy liền cười nhạo một tiếng, giống nghe được chuyện gì đó hoang đường. Dì lý mở cửa gọi cậu một tiếng bảo cậu đến phòng bếp hỗ trợ, Tô Nghiên thấy vậy liền xung phong vào giúp dì. Y vừa giúp dì Lý thái rau, bên cạnh cùng Dư Đường hỏi tiếp: "Em ở chỗ này ở bao lâu rồi?"
Dư Đường ở trong lòng tính một lát, đáp: "Hai tháng nay."
Tô Nghiên "Wow" một tiếng mà thán phục nói: "Nơi này nhàm chán như vậy, em cũng không nên ở đây chờ mà sao em không xuống núi vậy?"
Dì Lý cần một nhánh rau đã ố vàng gõ lên đầu Tô Nghiên một cái "bonk", nói: "Nếu nhàm chán như vậy, thì tiểu tử nhà ngươi còn không biết tranh thủ thời gian mau mau xuống núi?"
Tô Nghiên lập tức cười đùa, hí hửng đáp lời dì: "Ay daaaa. Con chỉ là tùy tiện nói vậy thôi dì đừng để bụng, ở trên núi mà cạnh nhà dì Lý thì cái gì cũng tốt hết. Hoàn cảnh núi sông nơi đây ưu nhã đến vậy không khí lại trong lành tốt cho sức khỏe vô cùng nữa." Dừng một chút, Tô Nghiên nháy mắt mấy cái với Dư Đường, nói: " Cuối cùng nơi đây đẹp là vì có một Omega xinh đẹp nhất thế gian này."
Toàn bộ không gian trong phòng rơi vào yên tĩnh bởi câu nói cuối của Tô Nghiên, duy nhất có mỗi Dư Đường phảng phất như không nghe thấy, bình tĩnh uống trà.
Cơm nước xong xuôi, Tô Nghiên xung phong nhận việc đưa Dư Đường trở về nhà. Trên đường đầu tiên là nói nhăng nói về phong cảnh trên núi, lại hỏi Dư Đường bình thường hứng thú với cái gì, yêu thích chuyện gì. Cuối cùng chủ đề chuyển dời đến việc học bên trường học hỏi cậu vì cái gì mà ở chỗ này không chịu đi học.
Dư Đường câu được câu không mà trả lời Tô Nghiên, cho tới câu này cậu liền hỏi ngược lại: "Vậy anh lại vì cái gì đến ở chỗ này?"
Tô Nghiên nói: "Trong nhà không yên tĩnh nên anh đi tìm chỗ thanh tịnh trốn. Chẳng lẽ em cũng giống như anh?"
Dư Đường không gật đầu cũng không phủ nhận, chỉ nói: "Nơi này cũng không thanh tĩnh như anh nghĩ. "
"Cũng không phải à." Tô Nghiên cười, "Có người anh thích đến đây ở, trái tim của anh liền đập thật mạnh mách bảo anh đến đây, căn bản không dám tiến gần lại nên chỉ đứng từ xa nhìn về phía người đấy."
Dư Đường nghiêng đầu nhìn hắn một cái, vẻ thanh tịnh nơi đáy mắt phảng phất có thể đem người trước mắt cậu nhìn thấu từng chút một, Tô Nghiên ngơ ngẩn một lát, lập tức thúc giục nói: "Đi thôi, trở về còn có thể kịp ngủ.. ngủ trưa nữa."
Tô Nghiên cười nói: "Ngay cả nước cũng không cho anh uống sao?"
Dư Đường chớp mắt một cái, như đang ngẫm nghĩ, một lát sau từ chối nói: "Không tiện lắm."
Tô Nghiên ngửa đầu đi đến nhìn xung quanh, đi một vòng quanh nhà phát hiện không có người khác, ra biểu cảm hiểu rõ tại sao, nửa đùa nửa thật hỏi Dư Đường: "Đại ca không tại liền không cho vào rồi? Sợ anh thừa dịp hắn không ở đây mà làm chuyện xấu sao?"
Dư Đường lắc đầu: "Anh sẽ không như vậy."
Nụ cười trên mặt Tô Nghiên thu lại hơn phân nửa, không biết là quên che giấu hay là khinh thường che giấu: "Cái gì?"
Dư Đường không muốn nhiều lời, quay người muốn liền đi vào, Tô Nghiên từ phía sau kéo cậu một cái, cúi xuống đưa mũi lại gần phần gáy nơi tuyến thể của cậu mà ngửi ngửi, sau đó lại bật cười: "Đã kết hôn rồi mà còn không có bị đánh dấu, khó trách em sẽ biết sợ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!