Trong quán cà phê lấy chủ đề bốn mùa tự nhiên tọa lạc tại trung tâm thành phố cách phòng khám tâm lý của mình chỉ vài bước đi bộ, Hà Trường Thanh xếp lại menu, lịch sự cười nói với người phục vụ:
"Một ly cappuccino, cám ơn."
Người phục vụ là một cô gái nhìn trạc tuổi 17,18 tuổi, hai bên gò má lấm tấm tàn nhang, nở một nụ cười dễ thương khoe cái răng khểnh duyên dáng,
"Dạ, quý khách chờ một chút có ngay ạ."
Sau đó cô ôm chặt cái menu vào lòng, xoay người đi vào trong.
Sau quầy cách đó không xa, vài ba người đồng nghiệp đang chờ, vừa thấy cô đến gần liền túm người, ríu rít hạ giọng hỏi:
"Sao sao, có xin được số điện thoại không vậy?"
Cô phục vụ đỏ mặt lắc đầu,
"Xin gì mà xin, người ta đang ngồi chờ người, giờ này ai đi ra thọc gậy bánh xe cho được!"
Chậc chậc… Một cô phục vụ đeo kính lắc đầu thở dài.
Mở phòng khám đã ba năm, bởi vì ở gần, Hà Trường Thanh ngày thường có rảnh cũng hay ghé qua uống cà phê, hầu như đi về một mình.
Dần dần, đa số nhân viên trong quán đều quen thuộc, biết y là bác sĩ, chưa kể vì là con trai của Hà Diễm Sinh, thỉnh thoảng Hà Trường Thanh còn bị lên báo một cách bất đắc dĩ.
Đẹp trai, nhà giàu lại có sự nghiệp ổn định, chung quanh đây rất nhiều người cả nam lẫn nữ đều tăm tia Hà Trường Thanh từ lâu, nhưng hầu như không ai xuống tay thành công, bác sĩ Hà vẫn đi đi về về một mình.
Lâu lâu nếu có ai đi chung bên cạnh Hà Trường Thanh, thì tìm hiểu kỹ lại biết đó chỉ là đàn em, đồng nghiệp không có quan hệ tình cảm gì.
Tưởng đâu bác sĩ Hà sẽ mãi là hoa trong gương trăng dưới nước, không ai có thể nhúng chàm.
Chợt tối qua, trong nhóm chat Người làm công gần ba trăm người bao gồm rất nhiều nhân viên văn phòng, phục vụ, người bán hàng, thợ làm tóc, chuyên viên trang điểm… ở mấy tòa nhà cao tầng và khu vực lân cận trung tâm thương mại, chợt xuất hiện một dòng chat thông báo ngày mai bác sĩ Hà
- tình nhân trong mộng của rất nhiều người
- sẽ đi xem mắt!
Biết bao trái tim thiếu nam thiếu nữ vỡ nát, trong nhóm chat từ tối qua đến giờ đều rần rần náo nhiệt.
Tới giờ phút này vẫn còn có người tuyên bố sẽ mai phục chung quanh để xem tình hình rồi trường thuật trực tiếp hiện trường xem mắt cho các thành viên trong nhóm bận đi làm không thể hóng nghe.
Vương Thúy Hòa, cô gái mặt tàn nhang răng khểnh, năm nay đã 20 tuổi, là sinh viên ở một trường đại học gần đó, vừa xin được việc làm bán thời gian ở quán cà phê này chừng hai, ba tháng.
Tuy số lần gặp được Hà Trường Thanh đến uống cà phê không lấp đầy mười đầu ngón tay, nhưng cũng đủ để trái tim thiếu nữ chưa mảnh tình vắt vai bị hớp hồn.
Hồi mới đến làm, nghiệp vụ còn chưa vững vàng cho lắm, Vương Thúy Hòa có lần lóng nga lóng ngóng bị cà phê nóng văng vào tay, sau đó run tay hất văng nguyên ly cà phê kèm kem sữa lên máy tính của khách.
Nếu là trong một cuốn tiểu thuyết tình cảm lãng mạn, có lẽ đây sẽ là bước ngoặt cho Vương Thúy Hòa từ đây rơi vào trong mắt của một vị khách anh tuấn lạnh lùng bá đạo, từ đây mở ra hình thức cuồng ngạo khí phách sủng thê bla bla bla, đưa cô gả vào hào môn đi lên đ ỉnh cao đời người.
Đáng tiếc, tuy người khách hàng kia cũng đẹp trai trẻ tuổi và có tiền, nhưng Vương Thúy Hòa biết mình không có mệnh nữ chính, và đây là hiện thực.
Cô xanh mặt vội vàng lấy khăn giấy trên bàn định cứu vớt cái laptop, đáng tiếc chưa kịp làm gì, laptop liền phụt tắt.
Trong lòng căng chặt, Vương Thúy Hòa gần như đã nhắm mắt chờ đợi phán xét số mệnh sắp sửa đưa tới, đang tính kiểm tra thẻ ngân hàng xem bồi thường cho khách xong mình có còn tiền để ăn cơm hay không khi sắp bị đuổi việc, chợt thấy vị khách hàng trẻ kia nhẹ nhàng xua tay dặn dò cô lần sau cẩn thận hơn là được chứ không truy cứu trách nhiệm thêm nữa.
Vương Thúy Hòa nhiều lần hỏi xác nhận lại, mới nghe vị khách kia nói máy tính của mình là sản phẩm mới nhất, không thấm nước, tắt máy chỉ là cơ chế tự bảo vệ.
Hơn nữa thông tin trong máy có AI sao lưu, dù máy có hư dữ liệu cũng sẽ không bị mất đi chút nào.
Vương Thúy Hòa cảm thán mình may mắn, đồng thời cũng đặc biệt cảm ơn vị khách.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!