Một cơn gió lạnh buốt thình lình ập vào mặt làm y rùng mình nổi da gà.
Không gian mới một phút trước còn tràn đầy ánh nắng sáng ngời nay lại âm u ngột ngạt.
Mặt trời trên cao chợt giống hệt với mặt trời trong cái logo xe của Hà Trường Thanh, bị mây mù che lấp.
Không biết có phải Hà Trường Thanh bị cảnh tượng ảm đạm này ảnh hưởng phán đoán và tâm trạng hay không, y có cảm giác làn nước hồ vốn xanh lam trong vắt nay xỉn màu rong rêu, vẩn đục một cách quỷ dị.
Một làn sương trắng xám xuất hiện ở giữa hồ, nhanh chóng khuếch trương ra bốn phía, vờn khắp mọi ngóc ngách, tràn lan lên cả đại lộ đông nghịt xe.
Tận mắt nhìn sương mù thình lình xuất hiện cứ như thời tiết đột nhiên giở trò ảo thuật ngay trước mặt, Hạ Trường Thanh nhíu mày, nghi hoặc lẩm bẩm,
"Hiện tượng thiên nhiên quái lạ gì thế này? Tháng Sáu sương mù bay có người vừa hàm oan mà chết à?"
Hạ Trường Thanh có một người bạn là nhà văn chuyên viết các loại tiểu thuyết đề tài linh dị quỷ quái, y không thiếu bị buộc làm biên tập bất đắc dĩ kiêm độc giả đầu tiên thử độc mỗi khi cậu ta viết sách mới.
Có lẽ vì bị đầu độc quá nhiều, thân là một người theo chủ nghĩa duy vật tuyệt đối, lúc này nhìn sương mù xuất hiện, trong đầu Hà Trường Thanh lại ngược đời lóe lên rất nhiều những truyền thuyết đô thị, câu chuyện quỷ quái đậm chất tâm linh kỳ bí.
Bị mấy ý tưởng này làm cho giật mình, Hà Trường Thanh có chút bất đắc dĩ, lý trí nhanh chóng đưa ra phản bác.
Bậy bạ, là sương mù chứ không phải tuyết bay, với cả hiện giờ mới là tháng Tư mà thôi!
Tiếng cửa xe mở ra rồi đóng sập lại vang lên gần đó kéo Hà Trường Thanh thoát khỏi mớ suy nghĩ rối rắm của mình.
Y xoay mặt nhìn sang.
Vài ba người trên mấy cái xe chung quanh đang lục tục xuống xe.
Từ chiếc áo thun sặc sỡ in logo anime giống hệt nhau mà bọn họ mặc trên người, Hà Trường Thanh phỏng chừng đây là một cộng đồng, hội nhóm cùng sở thích xem manga/anime nào đó.
Lúc này Hà Trường Thanh mới phát hiện, có vẻ như xe của y đã vô tình lẩn vào giữa một loạt xe kết bè mà đi của bọn họ.
Nhóm người này đa số là thanh niên, có cả nam lẫn nữ, nhanh chóng tụ lại bên nhau.
Bởi vì cách khá gần, Hà Trường Thanh có thể tương đối rõ ràng nghe được lời nói của họ.
"Đằng trước xảy ra chuyện gì vậy? Mới giờ này mà đã tắc đường hả trời?!"
"Chắc xảy ra tai nạn giao thông gì rồi! Tao thường xuyên đi tuyến đường này mà có khi nào gặp ùn tắc giao thông vào giờ này đâu!"
"Túm lại bây giờ phải làm sao đây?"
"Đều tại con Thúy với thằng Phong câu giờ cả buổi trời, chứ không thì giờ này tụi mình đã tới hội trường rồi! Tới trễ không kịp hóa trang là coi như bể kế hoạch, khỏi có sinh nhật sinh nhiếc gì luôn!"
Hà Trường Thanh nghe một hồi, hiểu được nhóm người này không chỉ là fan manga anime mà còn là coser, hôm nay nhận việc biểu diễn ở một buổi tiệc sinh nhật fanclub góp tiền tổ chức.
Hiện giờ không đi tiếp được, chỉ sợ sẽ làm đổ bể công sức chuẩn bị cả tháng trời của cả hội.
Nhóm bạn mỗi người một câu, dần dần chuyển thành oán trách cãi cọ với nhau.
Cũng may trong nhóm có vài người còn bình tĩnh can ngăn, cuối cùng hai chàng trai và một cô gái trong nhóm xung phong lôi kéo nhau len lỏi qua mấy chiếc xe đang nằm trên đường, đi lên trước xem tình huống gì đang diễn ra.
Thấy không còn náo nhiệt để xem, Hà Trường Thanh định thu hồi tầm mắt, chợt đối diện ánh nhìn của một cô gái tóc đỏ đội mũ lưỡi trai ngược trong nhóm đó.
Cô gái bắt quả tang y vừa rồi hóng chuyện, không vui nhíu mày lườm một cái sắc lẻm.
Bị lườm, Hà Trường Thanh bình tĩnh vờ như không có huyện gì xảy ra, cúi đầu móc điện thoại xem xét.
Đồng hồ trên điện thoại hiển thị 7h48, y ước chừng thời gian đi lại và giải quyết tắc đường, nhắn tin cho trợ lý ở phòng khám, thông báo dời cuộc hẹn với người bệnh lúc 8h40 lại ít nhất một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!