"Các ngươi sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ cho các ngươi tự do."
Thánh Kinh Tân Ước, John, 8:32
Mỉa mai làm sao, việc Madelyne bị tấn công lại trở thành chất xúc tác giúp Gerald và Adela hòa hợp.
Madelyne khăng khăng đòi ăn tối cùng gia đình và khách. Khi nàng cùng Duncan đi vào đại sảnh, Adela đã có mặt tại bàn. Gerald đang đi qua đi lại trước lò sưởi, mải mê suy nghĩ.
Duncan thở dài, báo Madelyne biết mình không có tâm trạng chịu đựng bất cứ cảm xúc nào của Adela thêm nữa. Madelyne bắt đầu bảo hắn hãy kiên nhẫn rồi quyết định không nói. Nàng cũng không có tâm trạng cho những chuyện bất đồng.
Khi nhìn thấy Madelyne, Adela há hốc miệng và hoàn toàn quên mất Gerald. "Chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Có phải Silenus cuối cùng cũng hất ngã cậu không?"
Madelyne quay sang nhăn mặt với Duncan. "Ngay trước khi rời phòng, em nhớ rõ là có hỏi chàng trông em có ổn không", nàng thì thào.
"Ta đã nói dối đấy", Duncan trả lời, toét miệng cười.
"Đáng lẽ em nên nhìn vào gương của Adela", Madelyne đáp lại. "Trông Adela như sắp ốm vậy. Em sẽ phá hỏng khẩu vị của mọi người, chàng có nghĩ vậy không?"
Duncan lắc đầu. "Nó không làm hỏng cơn đói của ta đâu. Ta vừa dùng hết sức mạnh của mình cố đáp ứng…"
Nàng thúc hắn yên lặng vì họ ở quá gần nên Adela có thể nghe thấy. "Em cần chàng yêu em", nàng thầm thì. "Bây giờ em đã quên hết những cái động chạm xấu xa của gã linh mục. Đó là lý do duy nhất khiến em... em có chút... dạn dĩ."
"Dạn dĩ?" Duncan cười khùng khục. "Madelyne yêu dấu, em đã trở thành một…"
Nàng thúc hắn lần nữa mạnh hơn, rồi quay sang Gerald và Adela.
Thực ra, Gerald là người đã giải thích cho Adela về những vết thương của Madelyne.
"Ôi, Madelyne, trông cậu kinh khủng quá", Adela thú nhận với chất giọng cảm thông.
"Nói dối là có tội đấy", Madelyne liếc xéo Duncan.
Duncan yêu cầu không nhắc đến tên Cha Laurance trong suốt bữa tối. Mọi người tuân theo. Adela phớt lờ Gerald. Nam tước hỏi thăm em gái Duncan khi mọi người đứng dậy rời khỏi bàn. Adela lập tức đáp lại thô lỗ.
Kiên nhẫn của Duncan bay biến. "Tôi muốn nói chuyện với cả hai người", hắn yêu cầu, giọng nghiêm khắc.
Adela sợ hãi, Gerald bối rối, Madelyne nhìn như thế đang cười.
Mọi người theo chân Duncan đến trước lò sưởi. Duncan ngồi vào ghế, nhưng khi Gerald định lấy một cái ghế cho riêng mình, Duncan lên tiếng, "Không, Gerald. Đứng cạnh Adela".
Hắn nhìn Adela và yêu cầu. "Em có tin anh biết điều gì là tốt nhất cho em không?".
Adela chầm chậm gật đầu. Mắt cô ấy mở to như cái chén vậy, Madelyne nghĩ thế.
"Vậy thì hãy để Gerald hôn em. Ngay lúc này."
"Gì cơ?" Adela kinh hoàng.
Duncan cau mày với phản ứng của em gái. "Khi vợ anh bị Laurance tấn công, cô ấy muốn anh rửa sạch hình ảnh kinh khủng đó đi. Adela, em chưa từng được hôn hoặc động chạm bởi người đàn ông yêu thương mình. Anh đề nghị em để Gerald hôn em bây giờ và sau đó quyết định xem em khước từ hay đồng ý."
Madelyne cho đó là một kế hoạch tuyệt vời.
Adela đỏ bừng mặt ngượng ngùng. "Trước mặt mọi người sao?", cô ấy hỏi, giọng nhỏ như chuột kêu.
Gerald mỉm cười rồi nắm lấy tay Adela. "Anh sẽ hôn em trước cả thế gian nếu em cho phép", anh ta nói.
Duncan nghĩ Gerald có vẻ hơi khoa trương khi nói Adela có thể cho phép hay không, nhưng hắn giữ suy nghĩ ấy lại cho riêng mình.
Mệnh lệnh của hắn cuối cùng cũng được thực hiện. Trước khi Adela có thể lùi lại, Gerald cúi xuống và đặt một nụ hôn trong sáng lên môi cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!