Chương 15: (Vô Đề)

Editor: Raining☘️☘️☘️

______________

Hắn mở cửa, đẩy mạnh cô đi vào trong phòng.

"Phanh" một tiếng, cửa đóng sầm lại. Hắn bất chấp tất cả ấn chặt cô đè vào ván cửa mà điên cuồng hôn.

"Ồ ... Đừng ..."

Tôn Tiểu Dĩ chưa bao giờ gặp qua loại tình huống này, bị dọa sợ đến tay chân mềm nhũn, cả người cứng ngắc để mặc người đàn ông hung hăng hôn.

"Ah... Buông tôi ra... Ah!"

Vừa được thả tự do, Tôn Tiểu Dĩ nhịn không được ra sức giãy giụa. Kết quả là, người đàn ông lại một lần nữa chặn môi cô lại. Lặp đi lặp lại nhiều lần, sau khi Tôn Tiểu Dĩ được người đàn ông thả ra, cô chỉ có thể thở hổn hển, làm gì còn sức lực mà giãy giụa.

"Tiểu M......" Người đàn ông hôn đủ rồi, nhẹ nhàng ở bên tai cô gọi tên gọi xấu hổ kia. Giọng hắn vừa trầm vừa nhẹ, như thể sợ làm cô sợ, lại hình như đang cố tình tra tấn cô.

"Tôi không phải..." Tôn Tiểu Dĩ vẫn còn giãy giụa. Khuôn mặt đã bị thiêu đốt đến đỏ bừng, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu phủ nhận. 

"A... Trả lại cho tôi! Anh đang làm gì vậy?!"

Bàn tay to của người đàn ông đột nhiên dọc theo ngực cô đi xuống sờ đến túi quần.

Hắn dường như là cố ý, cách một lớp quần áo Tôn Tiểu Dĩ có thể cảm nhận được nhiệt độ các ngón tay của người đàn ông. Nóng bỏng, phảng phất như muốn chui vào trong cơ thể cô.

"Mật khẩu là gì." Người đàn ông rút điện thoại di động của cô ra, không hề biết chút gì gọi là là tôn trọng quyền riêng tư của người khác.

"Tôi không biết." Tôn Tiểu Dĩ duy trì sự quật cường cuối cùng, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông. Bởi vì thẹn thùng, đến tận bây giờ cô vẫn chưa nhìn rõ khuôn mặt của hắn.

"Này ... Buông ra!" Người đàn ông đột nhiên nhấc cằm cô lên, Tôn Tiểu Dĩ nhắm mắt lại không dám nhìn vào mắt hắn.

"Không dám nhìn tôi à?" Người đàn ông buồn cười nói.

Quả nhiên chỉ là con thỏ nhỏ nhút nhát, bộ dáng nhỏ bé run bần bật này thật là làm người khác muốn ngừng mà không được, không ăn sạch sẽ thật là xin lỗi chính mình a.

"Nếu em không cho tôi biết mật khẩu, tôi sẽ cởi quần áo của em ra, xem thử xem tôi có biết bộ ngực lớn này không." Người đàn ông đe dọa nói.

"Ô ... Lưu manh!"  Tôn Tiểu Dĩ thật sự bị trình độ lưu manh của hắn dọa sợ rồi, quả nhiên không nên ở trên mạng nói chuyện dâm dục, nguy hiểm rủi ro cũng quá cao a~~~

"Có thừa nhận hay không, Tiểu M." Người đàn ông thú vị mà thưởng thức dáng vẻ bất lực của con thỏ nhỏ ngốc nghếch, đã bó tay không có biện pháp mà còn không chịu thừa nhận.

Hắn giống như một con sói lớn liếm liếm môi, chỉ tiếc là Tôn Tiểu Dĩ đang nhắm mắt nên không thấy được, nếu không sẽ bị dọa sợ đến phát khóc mất. 

"Tôi muốn làm em lâu rồi..." Người đàn ông nhìn thấy cô gái nhỏ vẫn còn đang nhắm mắt lại.

"Tôi không thừa nhận, anh có thể làm gì được tôi?", Những ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua đôi má mịn màng của cô gái, không nặng không nhẹ ở trước ngực của cô gái ác liệt mà dùng sức ấn mạnh.

"Ồ... Không muốn! Phải, là tôi, anh đừng cởi quần áo của tôi." Tôn Tiểu Dĩ không ngờ người đàn ông thật sự làm vậy, sợ hãi nhanh chóng mở to đôi mắt ngập nước mà cầu xin nói.

"Vì sao không thừa nhận, sợ hãi?" Những ngón tay của người đàn ông vẫn còn trên ngực cô, một bàn tay ấn cô gái nhỏ lên tấm ván cửa giọng điệu trở nên nhẹ nhàng, ôn nhu hơn.

Người đàn ông lớn lên rất đẹp trai. Tôn Tiểu Dĩ vì xấu hổ thẹn thùng mà chưa bao giờ dám nhìn xem người đàn ông này trông như thế nào.

Lúc này, người đàn ông buộc cô phải nhìn vào hắn. Hắn trông rất đẹp trai, so với những người cô từng gặp còn đẹp trai hơn. Lông mày thanh, mắt sáng, đôi môi mỏng hơi cong lên, cười rộ lên mang theo vẻ tà ác, chỉ nhìn vẻ bề ngoài của hắn thôi sẽ mang đến cho người khác cảm giác cấm dục, lạnh như băng. Hơn nữa hắn rất cao, Tôn Tiểu Dĩ 1m63, người đàn ông này hơi khom lưng cúi xuống đều có thể nhìn thấy đỉnh đầu của cô.

"Anh ... Anh buông tôi ra trước đã..." Tôn Tiểu Dĩ nhìn chằm chằm vào người đàn ông một lúc, đỏ mặt.

Cô ở trong hiện thực chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với người khác giới như vậy, huống chi đối phương là một đại soái ca.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!