Chương 36: (Vô Đề)

Editor: Trà Đá.

Thẩm Tố về nước vào thứ năm, đưa Khương Đường đi ký hợp đồng ở Đông Ảnh.

Thông qua một loạt các thủ tục, thì nhà sản xuất cũng đưa một kịch bản rất dày cho Khương Đường: "Đây là kịch bản, mấy ngày này cô nên đọc kỹ một chút, hiểu rõ về An Khang, thứ sáu tuần sau đạo diễn Đàm sẽ đến đây gặp sáu diễn viên rồi phân tích nhân vật, tôi sẽ thông báo thời gian cụ thể cho cô biết sau, cuối cùng có một việc cần nhắc nhở cô, tuyệt đối phải giữ kĩ kịch bản, không được có động thái tiết lộ cho bất kì một ai biết."

Bởi vì đây là lần đầu tiên Khương Đường quay phim, nhà sản xuất có chút lo lắng.

Khương Đường cười trêu ghẹo: "Ngài yên tâm, tiền hợp đồng cao như vậy, tôi chắc chắn không tiết lộ bí mật đâu."

Nhà sản xuất cười ha ha, rồi lại quan sát một mỹ nhân trước mặt một lần nữa. Nói thật, rất nhiều người mẫu có vóc dáng hạng nhất, nhưng nhan sắc thì lại không phù hợp với thẩm mỹ của đại chúng, đặt tất cả người đẹp diễn viên trong một chỗ, sợ rằng cũng bị coi là xấu xí, nhưng Khương Đường không giống vậy, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, lúc không cười thì rất quý phái, cười lên có rất ngọt ngào quyến rũ, không tính đến chiều cao, thì khuôn mặt của Khương Đường cục kỳ thích hợp làm diễn viên.

Nhà sản xuất đang rất thích phong thái của Khương Đường, hoặc có thể nói là phong thái của cô xuất phát từ bản chất của cô. Đổi lại là một người khác, một khi sự nghiệp xuống dốc, cuối cùng lại có được một cơ hội, nhất định sẽ hăng hái nhào tới, chỉ sợ xoay người đi là mất cơ hội, nhưng ở Khương Đường không giống vậy, cô hoàn toàn lạnh nhạt như nước, cũng không có bất kì nịnh bợ nào đối với đạo diễn, hào phóng thong dong, ưu nhã tự tin, được làm việc cùng một người đẹp như vậy, ông ta đương nhiên rất hài lòng.

"Vậy thì tốt, cô có thể đến bộ phận trang phục để lấy số đo, sau đó có thể về nhà."

Nhà sản xuất đứng lên, mỉm cười đưa tay hướng về phía Khương Đường.

Khương Đường cũng bắt tay lại với ông ta, nói lời tạm biệt rồi đi cùng Thẩm Tố đến bộ phận trang phục.

Hai mươi phút sau, Thẩm Tố lái xe, Khương Đường ngồi ở ghế bên cạnh tài xế, cúi đầu đọc kịch bản câu chuyện của nhân vật An Khang giống như đói như khát.

"Em có muốn tìm một quản lý không?" Thẩm Tố nhìn Khương Đường một cái, "Tiểu Tiễn đã nghỉ việc lâu rồi, nghe nói bây giờ đang ở nhà làm mẹ hiền vợ đảm, chắc sẽ không trở lại công việc quản lý được rồi."

Khương Đường nghe xong, ngẩng đầu lên, nghiêm túc suy nghĩ việc này. Trước kia lúc cô còn làm người mẫu thì Tiểu Tiễn là quản lý của cô, hai người làm việc rất vui vẻ, sau khi Khương Đường kết hôn thì Tiểu Tiễn bắt đầu quản lý một người mẫu khác, rất hay gặp chuyện xào xáo, vừa đúng lúc Tiểu Tiễn gặp được một người đàn ông thích hợp để kết hôn, thì lập tức trở về quê để kết hôn, trước khi nghỉ thì vẫn còn hỏi thăm cô, nhưng hai năm gần đây không còn ai nhắc đến nữa, Tiểu Tiễn cũng không còn liên lạc với cô, Khương Đường sắp quên mất người này rồi.

Hai năm qua, có rất nhiều chuyện đã thay đổi, Khương Đường không muốn liên lạc lại với Tiểu Tiễn, nhưng cô thật sự cần một người quản lý, Thẩm Tố là người đại diện, giúp cô bàn thảo về hợp đồng cũng như thù lao đóng phim, trong quá trình quay phim, việc bưng trà rót nước xách giỏ không phải việc mà Thẩm Tố làm, nên nhất định phải có quản lý giúp đỡ.

"Chị Thẩm có biết ai thích hợp thì giới thiệu cho em đi." Ôm cái suy nghĩ tìm vận may, Khương Đường nhìn về phía Thẩm Tố.

Thẩm Tố cười cười, "Quả thật có một người, tên là Chu Châu, cũng giống em, học xong cấp ba rồi nghỉ học, chạy tới công ty nộp đơn xin làm quản lý, năm nay mới 20, rất có năng lực tiếp thu nhanh, cũng có thể chịu khổ, nhưng tính khí có hơi góc cạnh, lần trước dẫn một người mẫu ra nước ngoài biểu diễn, có một ông già tổng giám đốc nào đó có thái độ cư xử xấu xa với cô ta….

Sau khi trở lại thì nói với chị không muốn làm quản lý của cô người mẫu đó nữa, rồi hỏi chị có công việc nào giới thiệu cho cô ta được không, chị lập tức nghĩ đến em, em thấy sao, có hứng thú thì chị thay em phỏng vấn cho?"

Khương Đường tin tưởng vào mắt nhìn người của Thẩm Tố, người nào quá kém thì Thẩm Tố sẽ không giới thiệu cho cô, Khương Đường cười nói: "Chị cho em số điện thoại của cô ta đi, em sẽ nói chuyện với cô ta."

Thẩm Tố ừ một tiếng, "Chị về đến công ty rồi nhắn tin cho em biết."

Thẩm Tố thả Khương Đường ở phía dưới lầu, rồi lái xe trở về công ty, sau đó nhắn tin cho Khương Đường số điện thoại của Chu Châu.

Khương Đường thừa dịp vẫn còn nhiều thời gian, nên cô muốn Chu Châu đến nhà cô vào buổi chiều hôm nay.

Ba giờ chiều, chuông cửa reo, Khương Đường để Khương Thục Lan bế Đóa Nhi vào trong phòng ngủ chơi, cô ra ngoài mở cửa cho Chu Châu. Cửa vừa mở, thì thấy có một cô gái nhỏ nhắn khuôn mặt thanh tú đang đứng ở bên ngoài, đôi mắt quả hạnh trong veo như nước, lộ ra vẻ rất nhiệt tình, sau khi thấy Khương Đường, cô ta kinh ngạc che miệng lại, lập tức lùi về sau một bước như được gặp phải thần tượng, khuôn mặt đỏ rần vì hưng phấn, "Chị, thật sự là chị….."

Khương Đường bị bộ dáng kia của cô gái chọc cười, nghiêng người nói: "Vào nhà trước đã, em từ nhà qua bên này có xa lắm không?"

Chu Châu đỏ mặt gật đầu, xong lại lập tức lắc đầu, "Không xa, ngồi tàu điện ngầm nửa tiếng là đến rồi!"

"Vậy thì tốt, sau này làm việc chung với em thì em đến đây cũng dễ dàng hơn rồi." Khương Đường dẫn Chu Châu đến phòng khách, để cô ta ngồi trước, rồi cô đi rót nước mời khách, vừa quay đầu lại đã thấy Chu Châu có vẻ khép nép đứng ở trước salon, quan sát mọi thứ trong phòng khách với khuôn mặt ao ước. Khương Đường không hiểu sao lại cảm thấy rất thân thiết, nhớ lại ngày đó, lần đầu tiên cô vào nhà của Thẩm Tố, cũng có nét mặt như Chu Châu bây giờ, đối với thời gian đó mà nói, nhà của Thẩm Tố chính là thiên đường, cô hâm mộ ao ước, nên mới nỗ lực hết sức mình để làm việc.

Khương Đường ngồi xuống, trước tiên hỏi về nơi ở của Chu Châu, ở một mình hay ở chung phòng với người khác, sau đó chuyển sang hỏi về kinh nghiệm làm việc của Chu Châu, bởi vì là người do Thẩm Tố giới thiệu, nên Chu Châu cũng không giấu khuyết điểm, cũng không khoa trương năng lực, cực kì thẳng thắn. Khương Đường có ấn tượng không tệ đối với Chu Châu, cuối cùng hỏi Chu Châu về vấn đề tiền lương.

Nói tới tiền lương, Chu Châu xấu hổ, cúi đầu nghịch tách trà, "Được đi theo chị Đường Đường, tiền lương chỉ cần đủ tiền thuê phòng và sinh hoạt phí là được rồi, bao nhiêu cũng được."

Khương Đường cười nhạt một tiếng, nhìn Chu Châu chằm chằm nghiên cứu, "Với danh tiếng của chị, em đi theo chị có thể sẽ bị liên lụy một chút, chẳng hạn như bị đồng nghiệp xa lánh, thì vì lý do gì mà em lại thấy vinh hạnh khi được làm quản lý cho chị chứ?"

Chu Châu kinh ngạc ngẩng đầu lên, chống lại ánh mắt bình tĩnh của Khương Đường, trước đó Chu Châu còn ngượng ngùng, nhưng bây giờ vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, "Chị Đường Đường, em biết bây giờ danh tiếng của chị không tốt lắm, cũng có rất nhiều người nói xấu chị ở trên internet, nhưng mà em rất thích chị, thích chị từ lúc chị làm người mẫu cố gắng như thế nào, thích chị dám dũng cảm lên tiếng, nên em tin tưởng chị sẽ lấy lại được danh tiếng một lần nữa……………"

"Đừng nói vậy, chị không có cái lòng tin đó, Chu Châu, lỡ như chị không phất lên, vẫn luôn như vậy, thì em làm như thế nào?" Khương Đường tò mò hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!