Việc thuần phục Bạch Mộ Hòa lần này, mang lại cho tôi cảm giác thỏa mãn về tâm lý còn nhiều hơn cả thể xác.
Sau đó, tôi ung dung thay đồ trong phòng thay, gương mặt vẫn vương chút hân hoan chiến thắng.
"Em ngâm hết đồ của tôi rồi, bây giờ tôi mặc cái gì đây?" Anh ta tựa vào khung cửa nhà tắm, giọng nói vẫn mang theo chút khàn khàn khó nhận ra.
Tóc anh còn nhỏ nước, làn da mang theo sắc hồng chưa tan hết, cả người toát lên một khí chất khác hẳn thường ngày.
Tôi lấy ra một chiếc váy dài họa tiết Hawaii, giũ nhẹ cho anh xem:
"Chỉ còn cái này thôi. Tất nhiên, anh có thể từ chối."
Anh ta bước tới vài bước, nhận lấy chiếc váy, chui thẳng đầu vào mặc.
"Thế nào?" Câu hỏi dành cho bộ váy, nhưng ánh mắt thì dán chặt lên người tôi.
Tôi nhìn kỹ.
Đó là chiếc váy tôi mua khi du lịch ở Hải Nam, màu sắc rực rỡ, phom dáng rộng rãi, có dây thắt eo.
Gọi là váy dài, nhưng khi tôi mặc chỉ vừa đủ che phần bắp chân còn khi anh ta mặc, chỉ đến gối thật sự là một bản phối đầy khiêu khích và quyến rũ.
"Đẹp." Tôi khẽ nuốt nước bọt, không phải vì váy — mà vì thân hình đầy sức sống ẩn sau lớp vải mỏng kia.
"Vậy về đề nghị của tôi, Giám đốc Giang có thể cân nhắc chưa?" Anh hỏi.
"Dĩ nhiên rồi." Tôi vừa nói, vừa kéo chặt dây váy quanh eo anh, thuận thế dồn anh vào hộc tủ, tay bắt đầu lượn lờ sau lưng anh ta,
"Nhưng nói tôi nghe, vì sao lại chọn tôi?"
"Hôm qua lúc ngã, em đã đưa tay bảo vệ sau đầu tôi." Anh không né tránh, ngoan ngoãn để tôi đùa giỡn, ánh mắt dịu dàng như một chú mèo con:
"Khoảnh khắc đó, tôi nói với chính mình chỉ có thể là em, và nhất định phải là em."
Tôi bật cười khẽ khàng, ánh mắt lóe lên tia gian xảo:
"Vậy tôi nên giúp anh với tư cách gì đây?"
Anh cúi đầu nhìn tôi, môi nhếch lên, giọng nói như rót mật dụ hoặc:
"Là bạn trai em, thế nào?"
Hai chữ "bạn trai" đúng là quá sát thương, cuối cùng tôi vẫn không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của sắc đẹp nhà họ Bạch, ngoan ngoãn cúi đầu quy hàng.
Từ miệng anh ta, tôi mới biết được ngọn ngành chuyện này:
Quất Tử
Hóa ra ông chủ Chu
- biệt danh Chu Bóc Lột mời anh ta về, là muốn nhờ bàn tay của người ngoài cải tổ doanh nghiệp gia đình này, biến nó thành một công ty chuyên nghiệp, vận hành theo hệ thống và pháp nhân rõ ràng.
Mà lý do khiến ông ta hạ quyết tâm cải cách, chính là vì người con trai duy nhất vừa du học Mỹ trở về:
Ông ta tuổi già sức yếu, muốn giao lại cơ nghiệp cho con. Nhưng cậu con trai kia lại cực kỳ khinh thường công ty của bố, cho rằng toàn người thân dây mơ rễ má, chả ra thể thống gì nên kiên quyết không nhận.
Chu Bóc Lột đau lòng nhận ra sự thật, đành cắn răng thay đổi, và thế là có màn CEO dù bay tức là Bạch Mộ Hòa xuất hiện.
Phải công nhận anh ta nói đúng. Tôi có oán trách, nhưng chỉ ngồi sau lưng than thở, thì chẳng thể nào thay đổi được cục diện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!