Phương Nhật Hạ chạy thẳng lên phòng đóng cửa lại.
Cô rút điện thoại khỏi dây sạc, ngồi xuống giường mở điện thoại lên, tìm thấy nhóm [ ba đứa này buôn nhiều chuyện ] liền ấn vào.
Phương độc mồm: [ Tớ hỏi các cậu một chuyện nhé? ]
Ôn trượng nghĩa: [ Cái gì thế? Cậu với Giang Vĩ hẹn hò về rồi hả? ]
Diệp tâm thần: [ Có chuyện gì thế? Giang Vĩ từ chối cậu rồi ư!!!? ]
Phương Nhật Hạ: "..."
Phương độc mồm: [ Không phải mà, tớ chưa tỏ tình.
]
Diệp tâm thần: [ Cơ hội tốt thế mà cậu lại bỏ lỡ! ]
Diệp tâm thần: [ Vậy rốt cuộc là có chuyện gì thế? ]
Phương độc mồm: [ Tớ chỉ ví dụ thôi nhé.
]
Ôn trượng nghĩa: [ Cậu mau nhắn đi! ]
Diệp tâm thần: [ Đúng đấy! Có gì nhắn lẹ đi, ví dụ làm gì.
]
Phương độc mồm: [ Nếu như có một chàng trai chưa đủ tuổi vị thành niên mà lại đi làm thêm rất nhiều việc thì chàng trai ấy rốt cuộc vì sao lại làm thế? ]
Ôn trượng nghĩa: [ Còn phải hỏi, chắc chắn là gia cảnh khó khăn rồi! ]
Phương độc mồm: [ Nhưng nhà chàng trai ấy rất giàu.
]
Ôn trượng nghĩa: [ Tớ nghĩ chàng trai đó bị...!]
Phương độc mồm: [ Bị cái gì thế? ]
Ôn trượng nghĩa: [ Bị khùng! ]
Phương Nhật Hạ: "..."
Diệp tâm thần: [ Sao cậu không hỏi thử xem? ]
Ôn trượng nghĩa: [ Cứ nói thẳng là được rồi! ]
Diệp tâm thần: [ Không được, lỡ như cậu ấy có nỗi khổ tâm thì sao? Cậu hỏi khéo léo một chút, ví dụ như là hỏi xem gần đây cậu ấy có việc gì không.
]
Phương độc mồm: [ Ý kiến hay, cảm ơn các bạn yêu! ]
Ôn trượng nghĩa: [ Rốt cuộc chàng trai mà cậu nói là ai thế??? ]
Phương Nhật Hạ không trả lời lại nữa, lập tức tắt di động, cũng không để ý đến Ôn Nhu và Diệp Tiểu Mạn đang điên cuồng oanh tạc wechat của cô.....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!