Chương 55: Phiên ngoại: Vân Sơ x Giản Du

01 trong phim

"Tôi muốn mặc quần áo đẹp, sống trong một căn nhà lớn, và tôi còn muốn nuôi một con mèo và một con chó!"

Ánh mặt trời chiếu trên bờ cát mềm mại, dưới màn ảnh có một tia sáng yếu ớt chiếu vào, ngón chân của cô gái trắng nõn mượt mà dính một ít cát, để lại trên cát một chuỗi dấu chân.

Hai tay nàng đặt bên môi tạo thành loa rồi hét với biển cả mênh mông: "Khi mặt trời tắt nắng, tôi sẽ dắt chó đi dạo, mua kẹo hồ lô, cắn chỗ nào cũng ngọt ngào. Trước khi về nhà sẽ đi chợ mua cá, bỏ vào nồi hấp cho mèo con ăn, nhìn nó ăn cá chỉ còn lại xương." 

"Sau đó thì sao?" Giọng nói dịu dàng lay động trong gió, lọt vào tai cô gái.

"Sau đó," Cô gái dừng bước, buông tay xuống, nàng quay đầu lại, gió biển thổi tóc tung mái tóc nàng, giọng nói trầm xuống, như muốn nói với gió: "Vậy chúng ta, em cùng với chó và mèo, chúng ta sẽ ngồi trên ghế xếp ngoài sân, chậm rãi chờ trăng lên."

"Cắt!"

Giản Du cầm bộ đàm từ phía sau màn hình đứng lên, cô vẫy tay: "Cảnh này pass."

Cô vừa ra lệnh một tiếng, cả đoàn phim lập tức tất bật, micro thu âm và máy quay nhanh chóng được rút ra, tiếng bước chân vội vã, giọng nói chuyện cũng chuyển từ nhỏ sang to.

"Tôi đã nói mà, năng lực nghiệp vụ của Vân Sơ rất mạnh, lúc nào cũng quay một lần là qua không có mấy ai làm được vậy đâu!"

"Đó là đạo diễn Giản dạy hay, ngủ chung chăn còn có thể ngủ ra hai loại người sao?"

"Ngủ như thế nào, nói nghe chơi?"

"Tôi nói fans CP mấy người lẻn vào đoàn phim như nào vậy? Còn cắn cp trước mặt chính chủ lần nữa tôi sẽ báo cảnh sát đó!"

"Tôi không có mà! Cô nhìn xem đạo diễn Giản đang làm gì?!"

Vì thế, nhân viên công tác tranh thủ nhìn thoáng qua hướng của Vân Sơ, vừa nhìn một cái liền nhịn không được, đôi mắt sáng ngời high tận nóc --

Họ quay cảnh này bên bờ biển, dù cho biển tháng hai có nắng, nhưng gió thổi cũng rất lạnh, Vân Sơ chỉ mặc một chiếc váy hở lưng, trong quá trình quay phim thì không sao, nhưng sau khi hô cắt thì lập tức rùng mình.

Mà đạo diễn Giản của bọn họ, lập tức bước tới với chiếc áo lông vũ, phủ thêm quần áo cho Vân Sơ, chạy còn nhanh hơn cả trợ lý của Vân Sơ.

Cũng may, trong khoảng thời gian ngắn này trợ lý của Vân Sơ cũng đã quen dần với điều đó, cũng không muốn tranh công việc phủ thêm áo cho Vân Sơ, thay vào đó là chuẩn bị sẵn nước ấm, trực tiếp đưa bình giữ ấm cho Vân Sơ, Vân Sơ nói cảm ơn, nhấp một ngụm nhỏ, mỉm cười với Giản Du, tranh công: "Em diễn cũng không tệ lắm đúng không?"

Giản Du xoa đầu nàng: "Ừm."

Cảnh này nhìn có vẻ không cần huy động quá nhiều cảm xúc, nhưng những cảm xúc đó đều là nội tâm, sau khi trúng tuyển đại học, nữ chính một mình chạy ra bờ biển đi dạo, cùng biển ước một điều, nói với biển, nói với chính mình, và cả nói với chị gái.

Khát vọng âm ỉ nhưng lại thiếu tự tin.

Vân Sơ xử lý khá tốt.

"Kịch bản em đều đã hiểu tường tận như vậy." Giản Du nói: "Đâu chỉ là không tệ, quả thực là hoàn mỹ."

"Chị như vậy em sẽ kiêu căng đấy!" Vân Sơ đưa cốc nước lên môi, sau đó ranh mãnh chớp mắt: "Dầu gì biên kịch cũng được em hiểu rõ từng ngóc ngách, huống chi là kịch bản?"

Giản Du: "......"

Cô uống nước trong tay Vân Sơ, lỗ tai đỏ bừng, tức giận trừng mắt nhìn Vân Sơ, lại cảm thấy không thể nhận thua, nói: "Ai hiểu rõ ai cơ?"

Vân Sơ: "......"

Đỏ mặt.

Giản Du lội ngược dòng, khóe môi nhếch lên cao.

Trợ lý bên cạnh không chịu nổi: Cứu mạng với! Hai người này yêu đương cũng đã hai tháng rồi đấy! Vì cái gì vẫn đỏ mặt khi bị đối phương tán tỉnh vậy trời ơi! Vân Sơ thì thôi không nói, nhưng mà vị đạo diễn Giản lạnh lùng mà cô ấy nhìn thấy trên mạng đi đâu rồi a a a a!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!