Từ nhỏ Vân Sơ đã là bé ngoan rồi.
Tuy chưa từng làm cán sự lớp nhưng lại là học trò cưng của giáo viên, không bao giờ đến muộn về sớm, nộp bài đúng hạn, rất kiên cường chống chọi với sự ái muội của tuổi dậy thì, bất luận là nhận bao nhiêu bức thư tình, được nhiều người xum xoe ra vẻ nịnh bợ, nàng vẫn cứ từ chối thẳng: "Tôi muốn học hành chăm chỉ."
Có người hỏi nàng: "Cậu chăm chỉ học tập làm gì thế, bây giờ mà không yêu sớm thì sau này sẽ không có cơ hội đâu!"
Vân Sơ quay mặt về phía nhà hát quốc gia, ánh mắt sáng lên: "Cống hiến bản thân cho nghệ thuật biểu diễn của nước nhà và tỏa sáng trên sân khấu là lý tưởng của tôi! Loại tình yêu nhỏ nhen này, đừng mơ tưởng rằng nó có thể ngăn bước tôi khỏi việc hướng tới lý tưởng của mình!"
Người theo đuổi: "...... Éc."
Bà nội cũng vui mừng: "Sự nghiệp kịch nói của bà liền dựa vào con!"
Mặc dù sau này không cống hiến sức lực cho kịch nói, nhưng Vân Sơ vẫn chưa bao giờ yêu đương, vì thế cha mẹ trong nhà cũng thường xuyên nhắc đến vấn đề này, Vân Sơ trả lời qua loa: "Con không có thích ai hết."
Mẹ nàng: "Con thích loại nào? Học thức cao? Đẹp trai? Trên 1m8? Gia cảnh tốt? Chỗ của mẹ có tất!"
Vân Sơ: "Con thích con gái."
Mẹ nàng trầm mặc một lát, lại mở một quyển vở khác ra: "Con thích kiểu con gái nào? Dễ thương? Trưởng thành? Cao? Lùn? Đẫy đà? Thon thả? Học vấn có yêu cầu gì không? Gia cảnh có yêu cầu gì không? Từ nhỏ đến lớn con có nhiều bạn là con gái như vậy, nhưng vẫn chưa thích một ai sao?"
Vân Sơ vẫn chưa kịp nói chuyện, mẹ nàng đã hít hà một hơi: "Đừng nói là con thích Đào Tử nha? Con bé chính là siêu cấp thẳng! Bẻ thẳng thành cong không được đâu!"
Vân Sơ đã tê rần: "Con không có thích!"
Mẹ nàng: "Vậy là tốt rồi."
Tiếp tục lật vở: "Vậy mommy giới thiệu cho con, bảo đảm con vừa lòng."
Vân Sơ cự tuyệt: "Con muốn nghiêm túc làm sự nghiệp."
Mẹ nàng: "Không phải con ở nhà moi chân* sao?"
*nó thường được sử dụng bởi những người hâm mộ, nó ám chỉ rằng các thần tượng, nghệ sĩ không có bất kỳ hoạt động nào, không phát hành tác phẩm trong thời gian dài hoặc không được chú ý và rất nhàn rỗi.
Vân Sơ: "Mẹ học cái từ này ở đâu vậy hả! Con làm sự nghiệp ăn uống không được sao?!"
Mẹ nàng: "Được được được, biết rồi biết rồi."
Cứ như vậy, Vân Sơ đã làm cho việc kinh doanh dịch vụ ăn uống phát triển mạnh mẽ, thậm chí việc mở chi nhánh thứ hai ở Bắc thị cũng nằm trong kế hoạch phát triển, nhưng nàng vẫn không có yêu đương. Mẹ của Vân Sơ rất gấp, ở độ tuổi tốt như vậy mà không có một mối quan hệ nào thì sao mà được, đang chuẩn bị tiếp tục sự nghiệp tìm đối tượng xem mắt cho con của mình thì bà nghe được tin Vân Sơ muốn tham gia show tình yêu.
Chương trình yêu đương cũng được, vừa có thể kiếm tiền vừa có yêu đương, bản chất tham lợi của thương nhân hiển lộ rõ, cha mẹ nàng gửi mười mấy sticker like trong group gia đình, vô cùng hài lòng chờ đợi Vân Sơ đưa bạn gái về nhà.
Vân Sơ lại ủ rũ: "Con sẽ cố gắng hết sức."
Khi đó nàng vẫn không chắc có thể làm Giản Du nhớ lại nàng, cũng không chắc có thể làm Giản Du yêu nàng, nàng ước gì có thể đề xuất kế hoạch mới với tổ chương trình, đừng xào loạn cp, trực tiếp 1V1 bồi dưỡng tình cảm, nhưng lại cảm thấy như vậy quá lộ, đành phải thôi.
Cũng may, bước cờ này của nàng đã đi đúng rồi, nàng và Giản Du yêu đương, đã sớm bị người từng trải là ba mẹ nàng nhìn thấu chỉ bằng một cái liếc mắt.
Vì thế, sau khi về nhà nghỉ ngơi một đêm, trên bàn ăn sáng, Vân Sơ đã trải qua ba cuộc thẩm vấn.
Mẹ nàng, ba nàng, con chó nhà nàng.
Vân Sơ với một vài cọng tóc vểnh, uống một hớp sữa bò, mới ý thức được bầu không khí có chỗ nào không đúng: "...... Hai người làm gì vậy?"
Mẹ nàng vỗ bàn: "Nói rõ đi! Yêu đương với ai!"
Ba nàng cũng vỗ bàn theo: "Có phải quen biết trong chương trình không? Nếu không phải, vậy con còn tham gia chương trình yêu đương rồi làm ba cái hành động mập mờ ái muội với Giản Du? Xem ba có đánh chết con không!"
Con chó nhà nàng cũng hùa theo vỗ cái bàn, le lưỡi: "Gâu gâu gâu!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!