Chương 40: Giải Oan

Sau ngày hôm đó, Thiên Linh quyết định nghỉ ở nhà hai ngày, tâm trạng nó không tốt, đến trường cũng như không, nó không nghe vô được từ nào từ giáo viên, lỗ tai cứ lùng bùng, đầu óc không sao tập trung được.

Hải Dương cũng khuyên nó nên nghỉ ngơi vài ngày, ổn định tinh thần một chút rồi hãy đi học lại. Nó cứ như vậy sẽ sinh bệnh thôi.

Thiên Linh nói dối với ba mẹ là lớp nó được nghỉ hai ngày, mẹ thì không nói gì nhiều, răn dạy vài ba câu rồi bỏ xuống bếp, riêng ba nó nửa tin nửa ngờ nhưng rồi cũng thôi, công việc của ông nhiều không đếm xuể, dù muốn xác minh sự thật cũng không có thời gian.

Dù không gặp trở ngại từ gia đình nhưng Thiên Linh cực kỳ không vui, nếu như với những gia đình bình thường khác, nó tự nhiên lấy lý do kỳ quái đó rồi xin nghỉ ở nhà thì có ba mẹ nào tin chứ, sẽ tới trường xác minh sự thật hay gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm ngay nhưng ba mẹ nó lại ngược lại.

Đôi lúc nó nghĩ, họ thực sự có phải ba mẹ của nó hay không.

Tối hôm ấy, nó ăn cơm xong thì vọt ngay lên phòng, không xem tivi như thường ngày.

Khi bóng dáng Thiên Linh khuất dần, gương mặt ngạc nhiên của ba mẹ nó nhanh chóng thay đổi, hai người thở dài một hơi nhìn nhau lắc đầu, ánh mắt đượm buồn.

Áp lực từ nhà trường đã quá lớn, cộng thêm áp lực từ gia đình, nó sắp chịu không nổi nữa rồi, cứ tình trạng này nó phát điên mất thôi. Thiên Linh lên phòng, khóa trái cửa rồi lên giường, úp mặt vào gối nước mắt lặng lẽ rơi. Ba mẹ... thật sự tin lời của nó và không chút nghi ngờ sao?

Liệu cái kim trong bọc có ngày lồi ra hay không? Nó không biết và cũng không muốn câu trả lời.

Hai ngày tiếp sau đó, Thiên Linh cả ngày trốn trong nhà, không xem tivi thì ăn, ngủ, lên mạng chơi game hay ra vườn đọc sách. Nó không dám ra ngoài dù chỉ nửa bước, nó sợ khi ra rồi thì sẽ không về được nữa, đứng giữa dòng người bao la để người ta sỉ nhục, nói tới nói lui.

Cả điện thoại di động nó cũng khóa liền hai ngày, không cho ai liên lạc hay mình liên lạc với ai. Tài khoản facebook, zalo... nó cũng khóa sạch. Cuộc sống như tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài.

Hai ngày như

"trở về thời nguyên thủy" nhanh chóng qua đi. Mới sáng sớm, Thiên Linh đã thức dậy, vệ sinh cá nhân xong thì mở khóa điện thoại, cũng hai ngày rồi, nó phải đối mặt thôi, là khóa máy nên dữ liệu cuộc gọi không được lưu trữ. Thiên Linh thở phào một hơi.

Ba nó lại bắt đầu đi công tác ở Nhật Bản chừng hai tuần, hứa khi về sẽ mua quà cho hai mẹ con. Điều này đã quá quen với gia đình Thiên Linh nên nó cũng không có cảm giác gì nhiều.

Kính coong... kính coong...

Chuông cửa vang lên ầm ĩ. Thiên Linh cầm dao (ôi trời) ngó nghiêng ra cửa nhưng không thấy được gì. Mới sáng sớm ai lại đến nhà nó sớm như vậy chứ?

Thiên Linh chạy ra mở cửa, quên cả con dao vẫn nằm trên tay mình.

Cửa vừa mở, hình dáng một người con trai quen thuộc đập ngay vào mắt làm nó suýt té ngã. Nhìn lại con dao trên tay, Thiên Linh xoa đầu cười trừ.

Hoàng Thiên ngỡ ngàng nhìn bộ dạng đang cầm dao của Thiên Linh, mới sáng sớm nó đã định hù chết người à.

- Em làm gì trông ghê vậy? Tôi đâu phải phần tử khủng bố, em có cần cảnh giác tôi như vậy không?

Thiên Linh cười hì hì lại giơ tay gãi gãi đầu.

- Xin lỗi! À mà... anh tới tìm tôi làm cái gì? Tôi nhớ không còn nợ anh cái gì mà!

- Em nghĩ tôi đến tìm em để đòi nợ hả? Đừng có nằm mơ nữa. Hôm nay, đi học cùng tôi.

Hả?! Thiên Linh mắt tròn mắt dẹt nhìn hắn, điều nó ngạc nhiên không phải hắn mới tờ mờ sáng đã mò tới nhà nó rủ nó đi học cùng, điều Thiên Linh ngạc nhiên là tại sao hắn lại biết hôm nay nó sẽ đi học, điều này chỉ có Hải Dương biết thôi, mà Dương thì lại không đời nào nói cho hắn biết.

Thật kỳ lạ.

Thiên Linh nhìn Hoàng Thiên với ánh mắt ngỡ ngàng, đang định lên tiếng giải tỏa thắc mắc thì tiếng mẹ nó vọng ra từ trong nhà.

- Thiên Linh!

Là ai đến vậy con?

- A! Ơ... Là... là... là à... là bạn của con, đến hỏi con có đi học chung không ấy mà. Hihi.

Hoàng Thiên nhìn bộ dạng bây giờ của nó bỗng bật cười, nó hiện tại nhìn rất ngây ngô, ai nhìn vào cũng không nén nổi bật cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!