Chương 18: Siêu Quậy Ra Tay

- Hả? Mày nói sao? Mày sẽ bộc lộ bản năng siêu quậy vốn có để hạ gục con nhỏ Tiên Mỹ hả?

- Quỳnh chồm tới sát tôi hỏi như đây là chuyện chấn động thiên địa vậy.

- Ừ! Tao nói biết bao nhiêu lần rồi mày không nghe hả?

- Tôi uể oải trả lời. Nó bắt tôi nhắc lại đến bao giờ đây.

Ái Quỳnh chằm chằm nhìn tôi rồi đan chéo tay chống xuống cằm gật gù, nó phát sốt à? Tôi mặc kệ đứng lên đếm sĩ số lớp, làm lớp trưởng nó cũng có cái khổ đấy chứ.

Đếm xong tôi ngồi xuống, Quỳnh vẫn còn trong tình trạng gà mờ cười cười nhìn một hướng vô địch. Hải Dương hôm nay lột xác được toàn bộ nữ sinh lớp tôi (trừ tôi và Quỳnh) cứ nhìn cậu ta thèm thuồng, đúng là dở hơi, có khi ở lớp này không lâu sẽ xảy ra một cuộc tranh giành ác liệt mất.

Tôi quay lên nhìn Dương, bị đám vệ tinh nhòm ngó vậy mà cậu ấy vẫn thản nhiên như đây là chuyện bình thường không đáng lo lắng, cậu ta còn đang ung dung... đọc sách, đọc một cách chăm chú nữa chứ. Tôi bó tay, cậu ta và Hoàng Thiên thật giống nhau, tôi nghi ngờ mối quan hệ giữa họ rồi đó.

Dạo này toàn thể học sinh đặc biệt là top 20 chúng tôi không ai dám lơ là bê tha trong việc học, kỳ thi tuyển gà ý lộn tuyển chọn kia ngày càng được rút ngắn thời gian.

Tôi không biết đề thi có khó hay không nhưng nghe loáng thoáng mấy anh chị khối trên bàn tán, đề thi năm này không dễ chút nào nhưng cụ thể thì tôi hoàn toàn mù tịt.

Mấy thầy cô bộ môn cũng không nhắc tới chỉ chuyên tâm năng cao kiến thức, chuẩn bị tốt cho chúng tôi trong kỳ thi.....

TÙNG... TÙNG... TÙNG...!

Tiếng trống giải thoát vang lên trong niềm vui của mọi người, từ khi biết tới cái cuộc thi chết bầm kia thì tôi lại mong nhanh đến giờ ra chơi hay ra về, tôi không hiểu nổi mình...

- Quỳnh, Dương!

Hôm nay xuống canteen không?

- Tôi có ý rủ rê.

Quỳnh có hơi ngạc nhiên quay sang nhìn tôi rồi... gật đầu cái rụp, làm tôi tính nó định làm gì.

Dương cũng gật đầu, vớ luôn cuốn sách gì đó đi theo. Sao hôm nay cậu ấy thích đọc sách thế? Tôi tò mò nhưng cũng không thèm hỏi, tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm.

Kêu hai đứa xuống trước giành chỗ ngồi tôi chạy một mạch ra sau vườn...

Hí hửng với chiến lợi phẩm cũng không tới nỗi tồi của mình, tôi tung tăng xuống canteen. Theo như tôi tìm hiểu thì cô nàng hot girl Tiên Mỹ ngày nào cũng xuống canteen ăn uống nói chuyện với tụi bạn thân, theo tôi thì gây sự chú ý, thu hút mọi người thì đúng hơn.

Canteen có thể nói là nơi giao lưu vui chơi của học sinh, cô ta muốn gây thiện cảm với mọi người để dễ dàng đứng lên vị trí cô ta muốn.

Mọi người sẽ nghĩ cô nàng muốn gần gũi với họ hơn, rút ngắn khoảng cách giữa tiểu thư danh giá với những người bình thường khác, họ sẽ yêu mến và xem cô ta là thần tượng mà tung hô.

Hôm nay canteen đông hẳn, vậy càng tốt, tôi sẽ cho con nhỏ hot girl kia phải bẻ mặt trước tất cả mọi người.

Tôi len lỏi qua đám người đang loay hoay mua thức ăn, không biết Ái Quỳnh và Hải Dương đâu mất tiêu rồi? Tôi vừa đi vừa ngó tới ngó lui tìm kiếm.

Hai bóng dáng quen thuộc vẫy vẫy tay với tôi, tôi vui mừng chạy đến đó.

- Sao lại chọn chỗ khuất vậy? Làm mình tìm muốn chết!

- Tôi ngồi xuống than thở.

Quỳnh hớp một hơi ly sữa đậu xanh trên tay.

- Hết chỗ rồi mày không thấy à?

Tôi cũng nhận ra hôm nay canteen có phần hơi đông. Ôi chao! Vậy tìm đối tượng cần tìm sẽ khó khăn đây.

- Quỳnh nè, lúc xuống đây mày có thấy bóng dáng con nhỏ vịt giả thiên nga không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!