Trong khi Hàn Tử Huyên đang ngạc nhiên với sự xuất hiện đầy bất ngờ này, thì Yên Yên hoàn toàn ngược lại. Cô vô cùng vui mừng suýt chút nữa chạy đến nhàu ôm người này.
Trước mặt hai người là một anh chàng thân hình cao lớn, gương mặt tuấn tú không kém gì Vũ Thiên Phong và Mặc Ngôn, mái tóc nhuộm vàng nhưng nhìn không hề giống với những tên thiếu gia ăn chơi. Anh chàng mặc một chiếc áo phông cùng với chiếc quần jean đơn giản nhưng lại rất nổi bật.
Anh chàng này chính là Hạo Nhiên, và cũng là một thành viên cùng tổ chức với Hàn Tử Huyên. Vừa nghe thấy giọng của anh, Hàn Tử Huyên hết sức ngạc nhiên, chỉ biết ngồi ngẩn ra đó.
"Mối tình đầu của cô quay trở về, cô nên vui mừng hay đau thương đây?"
Hàn Tử Huyên nghĩ trong lòng, ngước đầu lên nhìn anh. Gương mặt ấy, ánh mắt ấy vẫn không hề thay đổi. Ký ước của những tháng năm ấy lại bắt đầu ùa về trong đầu cô.
Dù mọi chuyện đã thuộc về dĩ vãng, bây giờ cô cũng đã có Vũ Thiên Phong, nhưng tại sao ngay lúc này tim cô lại đập loạn xạ rồi đau nhói đến vậy.
Là cô vẫn còn chút yêu thương với Hạo Nhiên hay là do đã lâu không gặp nên khi gặp lại, cảm xúc bất ngờ thay đổi.
Khác với Hàn Tử Huyên, Yên Yên nhìn thấy Hạo Nhiên thì vui mừng cứ như vừa tìm được vàng. Cô còn định đến ôm lấy Hạo Nhiên. Nhưng thấy ánh mắt Hạo Nhiên nhìn Hàn Tử Huyên, lúc này Yên Yên mới để ý từ lúc anh xuất hiện, Hàn Tử Huyên không nói một lời.
Yên Yên lúc này khẽ ho vài tiếng để Hàn Tử Huyên chú ý đến, cô nói:
"Chị Huyên, em xin lỗi. Lúc nãy quên nói với chị là có anh Hạo Nhiên đến ăn cùng chúng ta. Chị có ngạc nhiên không?"
Câu cuối cùng Yên Yên có phần nhấn giọng như muốn tạo sự bất ngờ cho Hàn Tử Huyên. Nhưng cô vẫn chẳng có phản ứng gì, bình thản nói:
"Được rồi! Hạo Nhiên, anh cũng ngồi xuống đi"
Hàn Tử Huyên lấy chiếc ghế còn dư ngay bên cạnh đưa cho Hạo Nhiên. Anh cầm lấy rồi ngồi ngay giữa Hàn Tử Huyên và Yên Yên.
Khi món lẩu được đem ra, Hàn Tử Huyên đã kêu phục vụ đem ra thêm một bộ chén đũa cho Hạo Thiên. Yên Yên vẫn tràn đầy sự tinh ranh hỏi anh:
"Tại sao hẹn 8 giờ, mà đến giờ anh mới đến?"
"Anh chỉ trể có 5 phút thôi, tiểu thư"
Hạo Nhiên nhìn Yên Yên đầy nịnh nọt
"Không được, nếu anh đã đi trể thì bửa này để anh mời"
Hàn Tử Huyên vẫn giử nguyên vẻ mặt điềm tĩnh nói.
"Lời đại tiểu thư nói, chính là mệnh lệnh"
Hạo Nhiên nghe Hàn Tử Huyên nói, anh không cần suy nghĩ nhiều mà lập tức nghe theo.
Trong suốt lúc ăn, Hàn Tử Huyên không thèm liếc nhìn Hạo Nhiên dù chỉ một lần. Bởi vì lần này cô quyết định sẽ để mối tình này chìm trong lãng quên. Cho dù đó là mối tình đầu mà lúc trước cô đã đặt rất nhiều hy vọng.
Bây giờ cô đã có Vũ Thiên Phong bên cạnh, cho dù sau này hướng đi của cô là sai thì vẫn luôn có Vũ Thiên Phong phía sau để dõi theo.
Sau khi cả ba người ăn no nê, Hạo Nhiên nhìn thật kĩ vào Hàn Tử Huyên và Yên Yên một thể rồi cất lời:
"Thời gian trôi qua nhanh thật, chỉ mới đó mà đã 5 năm. Tử Huyên và Yên Yên còn xinh đẹp hơn thời còn đi học. Hai cô gái trước mặt anh không còn là thiếu nữ nữa, nhưng trong lòng anh, hai đứa mãi mãi là những cô thiếu nữ xinh đẹp nhất"
Hàn Tử Huyên nghe những lời Hạo Nhiên nói, cô chỉ đành thở dài một hơi rồi đáp lại anh:
"Bớt nói nhảm! Anh đừng dùng trò này trước mặt em nữa. Đừng nghĩ rằng đi suốt 5 năm thì em sẽ trả giúp anh bửa này"
Bị cô nhìn thấu, Hạo Nhiên chỉ biết ngoan ngoãn thừa nhận:
"Bị em nhìn thấu rồi. Thật không ngờ Tử Huyên em vẫn vô tình giống như trước, không hề thay đổi"
"Anh Hạo Nhiên, lần này anh quay trở về sẽ ở lại đây bao lâu?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!