Hơn hai tháng sau, Hàn Tử Huyên vẫn chưa chịu về Trung Quốc, cô nói do muốn ở đây vui chơi thêm vài tháng nữa, thật chất là muốn tránh mặt Vũ Thiên Phong. Yên Yên sau khi nghe cô nói thế, liền nghĩ nếu như lúc đầu biết Hàn Tử Huyên đi lâu như vậy thì cô đã nhất quyết đi cùng rồi.
Chỉ tội Vũ Thiên Phong, cô nghe Mặc Ngôn nói hai tháng nay Vũ Thiên Phong luôn cho người lùng sục khắp nơi để tìm Hàn Tử Huyên, mà đáng thương hơn vẫn là Mạc gia
Vũ Thiên Phong đang trong phòng làm việc tại công ty, anh đang chăm chú suy nghĩ, nói đúng hơn là suy nghĩ về việc tìm kiếm Hàn Tử Huyên thì nghe tiếng gõ cửa bên ngoài nên cho vào.
Thấy nữ nhân viên đi trước, Mạc Thanh Thanh đi phía sau lưng cô ta, Vũ Thiên Phong vừa nhìn thấy Mạc Thanh Thanh đã tức giận, quát lớn vào nữ nhân viên kia:
"Không phải tôi đã nói không cho Mạc Thanh Thanh lên đây rồi sao. Cô muốn bị sa thải có đúng không?"
Nữ nhân viên nghe Vũ Thiên Phong nói vậy, trong lòng khiếp nỗi lo sợ, cả người như sắp không trụ nổi, vang xin Vũ Thiên Phong.
"Tổng giám đốc, tôi......"
"Cô ra ngoài đi, để tôi nói chuyện với anh ấy"
Mạc Thanh Thanh ra lệnh cho nữ nhân viên ra ngoài, cô ta liền nhanh chóng nghe theo.
Bây giờ chỉ còn lại Vũ Thiên Phong và Mạc Thanh Thanh trong phòng, anh nhìn cô với ánh mắt đầy sự khinh bỉ. Mạc Thanh Thanh đột nhiên tiến đến gần Vũ Thiên Phong rồi bất chợt quỳ xuống nền. Cô cúi đầu xuống, lời nói cô cùng thành khẩn với Vũ Thiên Phong:
"Phong, là em đã sai rồi. Anh đừng tức giận nữa, đừng khiến Mạc thị phá sản"
"Mạc Thanh Thanh, tôi cũng đoán được cô đến đây là vì chuyện Mạc thị. Tôi cũng không muốn Mạc thị của cô phá sản đâu, mà tôi muốn Mạc thị của cô từ đây về sau không đáng một xu. Để sau này, cô sẽ cảm thấy ân hận với những việc mình đã làm ra"
Vũ Thiên Phong ngồi xuống kế bên Mạc Thanh Thanh, anh lấy tay nâng cằm cô ta rồi nhìn thẳng vào mắt cô ta nói. Giọng nói đầy thâm độc khiến Mạc Thanh Thanh lo sợ.
Nói rồi, Vũ Thiên Phong đứng dậy, anh đi đến bên ghế làm việc của mình nhưng không ngồi xuống, anh bỏ hai tay vào túi quần, đứng xoay lưng về phía Mạc Thanh Thanh
"Mạc Thanh Thanh, xem như tôi cho cô cơ hội cuối cùng. Chỉ cần tìm được Hàn Tử Huyên, tôi sẽ cho Mạc thị của cô bình yên trở lại."
Mạc Thanh Thanh nghe điều kiện của Vũ Thiên Phong, cô ta cứ đắn đo mãi, bây giờ cô ta chỉ có hai lựa chọn. Một là gia đình phá sản, hai là tìm Hàn Tử Huyên.
Mạc Thanh Thanh chỉ đành miễng cưỡng chấp nhận yêu cầu của Vũ Thiên Phong nhưng trong lòng thầm oán trách, tại sao lúc này Hàn Tử Huyên cũng khiến cho Vũ Thiên Phong trở nên lạnh lùng và ghét bỏ cô ta.
Mạc Thanh Thanh rời khỏi Vũ thị và đến thẳng Mạc thị, những nhân viên của Mạc thị đã nhận thấy tỉ lệ Mạc thị phá sản rất cao nên đã nhanh chonhs xin nghỉ việc. Nhìn thấy Mạc Liên Thành đang rất bận rộn để công ty mà tâm quyết của ông ta mấy chục năm nay gầy dựng không bị phá sản.
Thấy Mạc Liên Thành mấy hôm nay không trở về nhà vì lo việc ở Mạc thị, Mạc Thanh Thanh cũng vô cùng buồn, nhất định cô phải tìm được để bản thân không cảm thấy tội lỗi. Cô vào phòng làm việc của Mạc Liên Thành, vừa nhìn thấy cô đã vô cùng tức giận nhưng lại không hề biểu hiện ra bên ngoài.
Ông bỏ đóng tài liệu và đi đến bên ghế sofa ngồi cùng Mạc Thanh Thanh, cô rót cho ông một ly nước, để trước mặt ông ta:
"Con đi nói chuyện với Vũ Thiên Phong sao rồi?"
Mạc Liên Thành vẫn tỏ ra bản thân vô cùng bình tĩnh, hỏi Mạc Thanh Thanh
"Anh ấy nói chỉ cần tìm được Hàn Tử Huyên đang ở đâu, anh ấy sẽ bỏ qua cho Mạc thị"
Mạc Thanh Thanh không dám ngẩn đầu nói chuyện với Mạc Liên Thành, do trong lòng cô ta cũng có cảm giác day dức
"Hàn Tử Huyên? Là cô gái mà cùng đi dự tiệc cùng Vũ Thiên Phong sao?"
Mạc Thanh Thanh không nói gì, chỉ gật đầu. Mạc Liên Thành bảo Mạc Thanh Thanh quay trở về Mạc gia, còn bây giờ thì ông ta phải tiếp tục làm việc để cứu giản tình hình hiện tại.
Sau khi Mạc Thanh Thanh rời khỏi, Mạc Liên Thành đã thở dài một hơi rồi suy nghĩ
"Không thể để con nha đầu này làm cho tâm quyết của ta bị tan thành mây khói được"
Ông ta ngồi trên chiếc ghế xoay của mình, xoay qua xoay lại suy nghĩ
Yên Yên đang nhàn nhã nằm trên chiếc sofa ở nhà, vừa nằm vừa đọc tạp chí thì nghe tiếng tin nhắn của điện thoại. Nghĩ chắc là tin nhắn của Mặc Ngôn, vì do những ngày gần đây anh đột nhiên rất quan tâm đến cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!