Thấm thoát, Hàn Tử Huyên cũng đã ở trong Vũ gia được hai tháng rồi. Nhưng do chưa có thời cơ nên trong suốt hai tháng nay, cô không thể vào phòng làm việc của Vũ Thiên Phong được. Có lần, nhân lúc anh bận việc. Cô đã lén đến trước phòng làm việc của anh.
Định mở cửa vào để tìm thông tin, nhưng cửa đã bị khóa từ bên trong. Nếu như mượn chìa khóa, mọi chuyện nhất định sẽ bị bại lộ. Hàn Tử Huyên đành đợi đến khi anh hoàn toàn tin tưởng mình.
Lúc đó cô nhất định sẽ lấy tất cả thông tin và báo cho chủ nhân
Vì là ngày chủ nhật nên cả Vũ Thiên Phong và Hàn Tử Huyên đều không đi làm. Vì những ngày cuối tuần, công ty anh sẽ cho nhân viên nghỉ. Hôm ấy Vũ Thiên Phong đang ở trong phòng làm việc. Hàn Tử Huyên đi ngang qua thấy cửa mở nên cô đã lén xem có ai ở bên trong không.
Nhưng bị Vũ Thiên Phong nhìn thấy và gọi vào trong hỏi:
"Em rình gì bên ngoài vậy?"
Không... không có
Lại đây
Hàn Tử Huyên không biết từ khi nào mà chân cô đã bước đến chỗ chiếc ghế làm việc anh đang ngồi. Anh kéo lấy tay khiến cô mất thế nên đã ngồi lên đùi anh.
Anh nhanh chóng lấy hai tay ôm cô lại không cho trốn.
Vũ Thiên Phong ngửi thấy mùi hương hoa anh đào trên người cô. Mái tóc dài cũng thoang thoảng mùi hương anh đào.
Anh hít một hơi thật sâu như không muốn đánh mất mùi hương trên người cô
"Hai tháng nay em ở Vũ gia, cảm thấy thế nào?"
Rất tốt.
"Vậy em có muốn ở đây cùng anh mãi mãi không?"
"Tôi..... Anh cũng là một Tổng giám đốc của một công ty lớn. Có rất nhiều nữ nhân khác ao ước nhưng không được. Cho nên tôi không dám mơ cao"
Hàn Tử Huyên suy nghĩ một lát rồi nói
"Nếu em đã nói anh là một Tổng giám đốc của một công ty lớn. Có rất nhiều nữ nhân áo ước Vậy em có cảm thấy mình may mắn hơn họ không?"
Hàn Tử Huyên không biết phải trả lời cáu hỏi này của Vũ Thiên Phong như thế nào. Cô đành nhanh chóng rời khỏi tư thế hiện tại của cả hai.
Cô chủ động muốn pha caffe cho anh nên đã rời khỏi phòng
Lúc này, dưới Vũ gia, Mạc Thanh Thanh không biết từ đâu lại xuất hiện. Cô ta nhất quyết muốn gặp Vũ Thiên Phong nên đã đòi bác Bạch đi kêu anh xuống gặp mình.
Mặc cho bác Bạch ngăn cản, bác còn nói hiện tại anh đang bận công việc nên không thể gặp cô được.
Đúng lúc này, Hàn Tử Huyên từ trên đi xuống. Mạc Thanh Thanh nhìn thấy cô xuất hiện nên đã tức giận. Cô ta đi thẳng đến Hàn Tử Huyên và nói:
"Tại sao cô lại ở đây?"
"Tại sao tôi lại không được ở đây? Nếu cô muốn biết, nên đi hỏi Thiên Phong"
"Thiên Phong, hai từ này mà cô cũng dám gọi sao"
Mạc Thanh Thanh đã không thể kìm chế được sự tức giận của mình mà cho Hàn Tử Huyên một bạt tay. Cô ta hả hê nói:
"Hai từ này, chỉ có mình tôi mới có thể gọi thôi. Cô nên biết thân biết phận của mình một chút. Nhớ chưa?"
Hàn Tử Huyên bị Mạc Thanh Thanh cho một bạt tay. Bác Bạch thấy vậy, trong lòng có chút thương xót cho Hàn Tử Huyên.
Bác chạy đến đỡ lấy cô, không nhịn được mà kêu lên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!