Chiều hôm đó, Hình Thi đang đi thì nhận được điện thoại của mẹ mình. Vì đã lâu không được nghe giọng nói của bà nên cô cũng rất nhớ, vội vàng nghe điện thoại:
"Alo, mẹ à! Con nghe đây."
"Hình Thi à, dạo này con thế nào? Có khỏe không? Công việc như thế nào?"
"Con vẫn khỏe, công việc vẫn tốt. Mẹ à, có chuyện gì sao? Sao lại điện cho con."
"Mẹ nhớ con của mẹ nên không thể gọi điện được sao? Với lại, mẹ cũng muốn nhắc nhở con."
Hình Thi nghe mẹ mình nói có chút quan trọng nên cô cũng thấy lo lắng.
"Là chuyện gì vậy mẹ?"
"Hình Thi, con cũng không còn trẻ nữa. Cũng đã đến tuổi phải lập gia đình rồi. Mẹ không muốn sao này con gái mẹ phải trở thành một bà cô già đâu. Hay là mẹ sắp xếp cho con gặp mặt, có chịu không?"
"Mẹ à, không cần phiền như vậy đâu. Thật ra thì, con đang tìm hiểu một người. Nếu có thời gian, con sẽ đưa anh ta về gặp gia đình mình."
Hình Thi vội vã trấn an mẹ mình rồi tắt máy.
Mỗi lần mẹ cô gọi đến, lại giục cô lấy chồng. Cô cũng hiểu, nỗi lo lắng của cha mẹ đối với con cái, tất cả cũng chỉ muốn tốt cho con mình. Nhưng là cô chưa muốn lập gia đình, bởi vì bây giờ, cô vẫn chưa thể tin tưởng bất kỳ ai.
Hình Thi lại càng không muốn kết hôn lại không có tình yêu dành cho nhau, nếu là như vậy, cô thà rằng lúc trước chứ từng kết hôn.
Hình Thi tiếp tục quay lại làm việc, cho đến khi cô nhìn đồng hồ mới phát hiện đã gần 9 giờ. Hình Thi lập tức cởi bỏ chiếc áo blouse và lấy trong túi xách ra một chiếc váy.
Vì tối nay Hình Thi có một cuộc hẹn ăn tối tại nhà hàng với một người nên cô đã mang thro một chiếc váy đỏ để dành thay ra.
Sau khi ra xong, cô vội đón taxi đến nhà hàng.
Đến nơi, cô nhớ rằng mình được hẹn ở tầng 3 nên đã ấn thang máy lên trên. Thang máy vừa mở, Hình Thi nhanh chóng bước vào trong. Cô xả mái tóc dài đang được mình búi thấp. Vì chiếc váy cô đang mặt có hở phần lưng phía sau nên đã khi xả tóc đã được che đi một phần.
Thang máy vừa phát ra tiếng ting..., Hình Thi liền rời khỏi. Dáng vẻ và thần thái cô bước đi khiến người đi ngang qua cũng phải quay lại nhìn xem.
Cô đã biến đây trở thành một sàn catwalk.
Khi trước mặt cô có quá nhiều người làm Hình Thi không thể tìm được người hẹn mình. Bất ngờ, cô thấy một cánh tay giơ lên từ phía xa xa, Hình Thi cười nhạt rồi đi đến và ngồi vào bàn.
"Xin lỗi, tôi đến muộn. Anh đợi tôi có lâu không?"
Ngồi ngang với Hình Thi là Lý Ung, một anh chàng đầy tri thức, mang mắt kính cận. Nhìn có vẻ rất hiền lành và tỏ ra rất quý mến Hình Thi.
"Không lâu, anh cũng vừa mới đến. Anh đã gọi món đặt biệc tại nhà hàng này, hy vọng là em sẽ thích nó."
Cảm ơn anh.
Hình Thi tỏ ra đầy khách sáo. Cô quen biết Lý Ung do có một lần, Lý Ung đã vô tình đụng trúng và làm cô bị ngã. Lúc đó, anh cảm thấy Hình Thi là một cô gái khá đặc biệt, tuy rất ít nói, lại tỏ ra lạnh lùng nhưng lại biết cách quan tâm người khác.
Từ đó, Lý Ung luôn tìm cách để thân thiết với Hình Thi và muốn chinh phục được cô.
Phục vụ mang đến cho hai người thức ăn, Lý Ung đã rất ân cần, quan tâm đến Hình Thi. Khi thấy cô thưởng thức món ăn, Lý Ung đã hỏi cô:
"Em thấy sao? Có ngon không?"
Không tệ.
"Anh còn biết rất nhiều nhà hàng, nếu có thời gian, anh sẽ đưa em đến."
Hình Thi có chút ngại, không biết phải trả lời như thế nào, bèn cười trừ. Trong khi cô đang ăn, Lý Ung cứ nhìn cô mãi, vẻ mặt đầy ấp úng, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!