Đã hai năm trôi qua, cứ mỗi buổi sáng, Hạo Nhiên đều xuất hiện ở trước cửa nhà của Hình Thi. Anh cùng cô tập thể dục ở đươi chung cư, mang nước cho cô rồi lại đưa cô đi làm.
Lúc đầu, Hình Thi tỏ ra mặt sự không thích, liên tục phàn nàn anh. Kêu anh đừng làm phiền cuộc sống của cô. Nhưng lâu dần, Hình Thi cũng không để ý đến những việc này nữa.
Vì cô biết, dù có nói thế nào, Hạo Nhiên vẫn chỉ làm theo ý của bản thân.
Hạo Nhiên đứng trước cửa đợi Hình Thi, cô lại vờ như không thấy anh. Anh mang nước đến cho cô, cô lại một mực từ chối không nhận. Anh ngỏ ý muốn đưa cô đi làm, Hình Thi lại nói mình có thể tự lái xe đi được.
Tóm lại, Hình Thi luôn từ chối ý tốt của Hạo Nhiên, nhưng anh vẫn quyết tâm không bỏ cuộc.
Hôm ấy, vẫn như thường ngày, Hình Thi đều đi tập thể dục. Nhưng lạ một điều, cô không thấy Hạo Nhiên đứng đợi mình như mọi ngày. Trên đường tập thể dục, thiếu vắng anh, Hình Thi cảm nhận rõ được bản thân vừa bị mất mát thứ gì đó.
Nhưng rồi, cô lại dập tắt suy nghĩ ấy.
"Tất cả đã kết thúc lâu rồi. Nếu đã không yêu nhau nữa, mình cũng không muốn để anh ấy có cơ hội để ảo tưởng."
Nghĩ vậy, nhưng lòng Hình Thi lại có chút nhói đau. Đến bây giờ, cô vẫn chưa thể quên được Hạo Nhiên. Chỉ là, cô còn giận. Cô giận anh vì chia tay không có lý do.
Đó cũng là điều mà nhiều năm nay Hình Thi luôn trăn trở trong lòng.
Hôm ấy, sau khi tập thể dục xong, Hình Thi quay về nhà của mình và thay quần áo để chuẩn bị đến bệnh viện. Trên đường đi, cô đã dừng trước một tiệm caffee và bước vào trong. Cô gọi cho mình một ly caffee, đang đứng chờ thì nghe tiếng có người gọi mình:
"Hình Thì? Là cô sao?"
Vừa nghe tiếng kêu, Hình Thi liền quay người lại nhìn thì thấy Hàn Tử Huyên đang đi đến. Cô ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Hàn Tử Huyên liền hỏi.
"Hàn tiểu thư, cô cũng đến đây sao? Cô đến cùng Vũ tổng à?"
"Không có! Tôi đến cùng một người anh. Chúng tôi hẹn nhau ở đây, nếu đúng thì giờ này anh ấy cũng đã đến rồi."
Hàn Tử Huyên nói rồi cô nhìn đồng hồ đeo tay, tỏ vẻ có chút không hài lòng.
"Lúc trước nghe nói Vũ tổng bị thương, ngài ấy đã khỏe lại chưa?"
"Anh ấy đã khỏe nhiều rồi. Cũng đã có thể đến công ty."
Hàn Tử Huyên vừa nói, cô vừa thầm trách trong lòng về Vũ Thiên Phong. Vừa khỏe lại, Vũ Thiên Phong đã vội vàng lôi cô vào phòng. Xém chút nữa Hàn Tử Huyên đã phải hủy cuộc hẹn sáng nay.
Cô vừa nghĩ rồi, ở công ty, Vũ Thiên Phong cũng vừa bị hắt hơi. Anh nghĩ, chỉ có thể là do Hàn Tử Huyên vừa rủa anh thôi.
"Tôi nghĩ, Vũ tổng nhanh khỏe lại cũng là do có Hàn tiểu thư chăm sóc chu đáo mà thôi."
Hình Thi vừa trêu đùa, nhưng cũng vừa ngưỡng mộ Vũ Thiên Phong và Hang Tử Huyên.
Lại có thêm một người nữa vào quán, lần này là Hạo Nhiên. Vừa thấy Hàn Tử Huyên, anh liền vui mừng reo lên:
"Tử Huyên, anh đến rồi. Xin lỗi, anh đến trễ."
Lúc này, Hạo Nhiên nhìn thấy một dáng lưng đang đứng cùng với Hàn Tử Huyên. Nhưng anh hoàn toàn không nhận ra đó là Hình Thi. Nghe giọng nói rất quen thuộc phát ra từ phía sau, Hình Thi vội quay lại nhìn thì thấy Hạo Nhiên. Cả hai nhìn nhau có chút bất ngờ, không ngờ vô tình gặp nhau tại đây.
Không biết hai người là có duyên hay nghiệt duyên đây?
"Anh Hạo Nhiên, anh đến rồi sao? Anh đến trễ, hôm nay anh phải mời em đó."
Nói rồi, Hàn Tử Huyên thấy Hạo Nhiên vẫn đứng sững. Cô liền nhớ đến mình chưa giới thiệu cho hai người quen biết nhau bèn nói:
"À Hình Thi, đây là Hạo Nhiên. Là người anh đã có hẹn với tôi hôm nay. Còn đây là Hình Thi, cô ấy là bác sĩ."
Hàn Tử Huyên vẫn còn ngây thơ, đứng đó giới thiệu hai người với nhau. Cô chưa từng biết, họ đã quen biết nhau từ trước
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!